“江关寒事早”这段文字出自哪里?

上一句:余归良未寻

“江关寒事早”出自南北朝诗人陆倕的诗句: 《以诗代书别后寄赠诗》

下一句:夜露伤秋草

"江关寒事早" 诗句出自南北朝诗人陆倕《以诗代书别后寄赠诗》

余本水乡士闭门江海隅
时逢世道泰蹇足步高衢
名成宦虽立效微功日疏
入仕乘肥马出守拥高车
关门游昔吏迁亭有故书
江派资贤牧宗英出建旟
不劳王布鼓无赖露田车
弼政非责实求名已课虚
长卿病犹在修龄疾未祛
讵知亭长肉宁挂府丞鱼
不能未能止内讼惭诸已
黾勉从王事纚舟出淮泗
朋故远追寻暝宿清江阴
明旦一分手翻飞各异林
归舟随岸曲犹闻歌棹音
行者日超远谁见别离心
夕次冽洲岸明登慈姥岑
水流多回复余归良未寻
江关寒事早夜露伤秋草
心属姑苏台目送邯郸道
葭苇日苍苍亲知慎早凉
刘兄消渴病休摄戒无良
殷弟癫眩疾行止避风霜
刘侯有馀冷宜饵陟厘方
伏子多风咳门冬幸易将
率更爱雅体体弱思自强
吏曹勉玉润讽议勖金相
比部多暇日奚用肆龙章
建德何为者无堕无人乡
记室朋从暇露蝎附行商
议曹坐朝罢尺板嗣徽芳
双栖成独宿俱飞忽异翔
眷言思亲友沉思结中肠
追惟畴昔时朝府多欢暇
薄暮尘埃静飞盖遥相迓
李郭或同舟潘夏时方驾
娱谈终美景敷文永清夜
促膝岂异人戚戚皆朋娅
今者一乖离漼然心事差
山川望犹近便似隔天涯
玉躬子加护昭质余未亏
八行思自勉一札望来仪

yǐ shī dài shū bié hòu jì zèng shī
yú běn shǔi xiāng shì,
bì mén jiāng hǎi yú。
shí féng shì dào tài,
jiǎn zú bù gāo qú。
míng chéng huàn sūi lì,
xiào wēi gōng rì shū。
rù shì chéng féi mǎ,
chū shǒu yǒng gāo chē。
guān mén yóu xī lì,
qiān tíng yǒu gù shū。
jiāng pài zī xián mù,
zōng yīng chū jiàn yú。
bù láo wáng bù gǔ,
wú lài lù tián chē。
bì zhèng fēi zé shí,
qíu míng yǐ kè xū。
cháng qīng bìng yóu zài,
xīu líng jí wèi qū。
jù zhī tíng cháng ròu,
níng guà fǔ chéng yú。
bù néng wèi néng zhǐ,
nèi sòng cán zhū yǐ。
mǐn miǎn cóng wáng shì,
xǐ zhōu chū huái sì。
péng gù yuǎn zhūi xún,
míng sù qīng jiāng yīn。
míng dàn yī fēn shǒu,
fān fēi gè yì lín。
gūi zhōu súi àn qū,
yóu wén gē zhuō yīn。
xíng zhě rì chāo yuǎn,
shúi jiàn bié lí xīn。
xī cì liè zhōu àn,
míng dēng cí mǔ cén。
shǔi líu duō húi fù,
yú gūi liáng wèi xún。
jiāng guān hán shì zǎo,
yè lù shāng qīu cǎo。
xīn shǔ gū sū tái,
mù sòng hán dān dào。
jiā wěi rì cāng cāng,
qīn zhī shèn zǎo liáng。
líu xiōng xiāo kě bìng,
xīu shè jiè wú liáng。
yīn dì diān xuàn jí,
xíng zhǐ bì fēng shuāng。
líu hóu yǒu yú lěng,
yí ěr zhì lí fāng。
fú zǐ duō fēng ké,
mén dōng xìng yì jiāng。
lv̀ gèng ài yǎ tǐ,
tǐ ruò sī zì qiáng。
lì cáo miǎn yù rùn,
fēng yì xù jīn xiāng。
bǐ bù duō xiá rì,
xī yòng sì lóng zhāng。
jiàn dé hé wèi zhě,
wú duò wú rén xiāng。
jì shì péng cóng xiá,
lù hé fù xíng shāng。
yì cáo zuò zhāo bà,
chǐ bǎn sì hūi fāng。
shuāng qī chéng dú sù,
jù fēi hū yì xiáng。
juàn yán sī qīn yǒu,
chén sī jié zhōng cháng。
zhūi wéi chóu xī shí,
zhāo fǔ duō huān xiá。
bó mù chén āi jìng,
fēi gài yáo xiāng yà。
lǐ guō huò tóng zhōu,
pān xià shí fāng jià。
yú tán zhōng měi jǐng,
fū wén yǒng qīng yè。
cù xī qǐ yì rén,
qī qī jiē péng yà。
jīn zhě yī guāi lí,
cǔi rán xīn shì chà。
shān chuān wàng yóu jìn,
biàn sì gé tiān yá。
yù gōng zǐ jiā hù,
zhāo zhí yú wèi yú。
bā xíng sī zì miǎn,
yī zhá wàng lái yí。

陆倕

(470—526)南朝梁吴郡吴人,字佐公。陆慧晓子。少勤学,善属文。杜绝往来,昼夜读书数岁。年十七,举州秀才。与兄陆僚、陆任并有美名,时称三陆。与沈约、谢朓等共为齐竟陵王萧子良西邸八友。梁武帝天监初,为右军安成王主簿。武帝爱其才,命撰《新漏刻铭》、《石阙铭记》。累迁扬州大中正,太常卿。有文集。

Processed in 0.274336 Second , 193 querys.