"万事不可言" 诗句出自清代诗人郑燮《逃荒行》
十日卖一儿,五日卖一妇。
来日剩一身,茫茫即长路。
长路日以远,关山杂豺虎。
天荒虎不饥,旰人饲岩阻。
豺狼白昼出,诸村乱击鼓。
嗟予皮发焦,骨断折腰膂。
见人目先瞪,得食咽反吐。
不堪充虎饿,虎亦弃不取。
道旁见遗婴,怜拾置担釜。
卖尽自家儿,反为他人抚。
路妇有同伴,怜而与之乳。
咽咽怀中声,咿咿口中语。
似欲呼爷娘,言笑令人楚。
千里山海关,万里辽阳戍。
严城啮夜星,村镫照秋浒。
长桥浮水面,风号浪偏怒。
欲渡不敢撄,桥滑足无屦。
前牵复后曳,一跌不复举。
过桥歇古庙,聒耳闻乡语。
妇人叙亲姻,男儿说门户。
欢言夜不眠,似欲忘愁苦。
未明复起行,霞光影踽踽。
边墙渐以南,黄沙浩无宇。
或云薛白衣,征辽从此去。
或云隋炀皇,高丽拜雄武。
初到若夙经,艰辛更谈古。
幸遇新主人,区脱与眠处。
长犁开古迹,春田耕细雨。
字牧马牛羊,斜阳谷量数。
身安心转悲,天南渺何许。
万事不可言,临风泪如注。
《逃荒行》 拼音标注
táo huāng xíng
shí rì mài yī ér,
wǔ rì mài yī fù。
lái rì shèng yī shēn,
máng máng jí cháng lù。
cháng lù rì yǐ yuǎn,
guān shān zá chái hǔ。
tiān huāng hǔ bù jī,
gàn rén sì yán zǔ。
chái láng bái zhòu chū,
zhū cūn luàn jí gǔ。
jiē yú pí fā jiāo,
gǔ duàn zhé yāo lv̌。
jiàn rén mù xiān dèng,
dé shí yān fǎn tǔ。
bù kān chōng hǔ è,
hǔ yì qì bù qǔ。
dào páng jiàn yí yīng,
lián shí zhì dàn fǔ。
mài jǐn zì jiā ér,
fǎn wèi tā rén fǔ。
lù fù yǒu tóng bàn,
lián ér yǔ zhī rǔ。
yān yān huái zhōng shēng,
yī yī kǒu zhōng yǔ。
sì yù hū yé niáng,
yán xiào lìng rén chǔ。
qiān lǐ shān hǎi guān,
wàn lǐ liáo yáng shù。
yán chéng niè yè xīng,
cūn dēng zhào qīu hǔ。
cháng qiáo fú shǔi miàn,
fēng hào làng piān nù。
yù dù bù gǎn yīng,
qiáo huá zú wú jù。
qián qiān fù hòu yè,
yī diē bù fù jǔ。
guò qiáo xiē gǔ miào,
guā ěr wén xiāng yǔ。
fù rén xù qīn yīn,
nán ér shuō mén hù。
huān yán yè bù mián,
sì yù wàng chóu kǔ。
wèi míng fù qǐ xíng,
xiá guāng yǐng jǔ jǔ。
biān qiáng jiàn yǐ nán,
huáng shā hào wú yǔ。
huò yún xuē bái yī,
zhēng liáo cóng cǐ qù。
huò yún súi yáng huáng,
gāo lì bài xióng wǔ。
chū dào ruò sù jīng,
jiān xīn gèng tán gǔ。
xìng yù xīn zhǔ rén,
qū tuō yǔ mián chù。
cháng lí kāi gǔ jī,
chūn tián gēng xì yǔ。
zì mù mǎ níu yáng,
xié yáng gǔ liàng shù。
shēn ān xīn zhuǎn bēi,
tiān nán miǎo hé xǔ。
wàn shì bù kě yán,
lín fēng lèi rú zhù。