“和气致祥乖致异”这段文字出自哪里?

上一句:魂飞魄散心如捣

“和气致祥乖致异”出自宋代诗人刘宰的诗句: 《雅去鹊来篇》

下一句:已甘旱魃来为崇

"和气致祥乖致异" 诗句出自宋代诗人刘宰《雅去鹊来篇》

昨日雅鸣绕庭树道上行人色惊惧
试呼行者问如何身为户长催残税
税残自昔称难理三年尤非四年比
加之逐保有逃户每一申明官长怒
人逃信矣田不逃其奈逃田不知处
厥初经界失区画比近立租相什伯
大家置产钱欲轻小家鬻产价欲增
上田只割上田赋赋存田尽因逃去
或因士瘠遂流移岁久田侵人不知
更有乡胥迫科抑多推少割随胸臆
民愚而神难尽欺往往增入逃户籍
以兹逃户日增多户长蚩蚩奈若何
向来差役多轻重卢长之中中产众
比来里正多义役各欲供须有全力
搜罗中产无孑遗卢长人人家四壁
官司祷雨偏明神施行宽政蠲房缗
房缗仅可宽游手那得实惠沾农民
千钱代输犹可出今日方输又明日
父兮母兮叫不闻遗体鞭笞同木石
日日雅鸣期会到血洒公庭深不扫
遂令着处听雅鸣魂飞魄散心如捣
和气致祥乖致异已甘旱魃来为崇
忽惊雅散鹊交飞高枝报喜仍低枝
万口欢呼声动地府今尽放三年税
曳钤走卒天上来立张大牓当衢市
黠胥骇愕顿两足户长仰天攒十指
疮痍未愈失呻吟感激过深仍涕泪
又说新租亦宽限四年奋欠宁不尔
亦知经赋难逭责少纾庶可容催索
使君从善真如流仁人之言为虑周
画诺一时良易易几人共拜更生赐
人意会同天意感争足未回时雨至
始知此术胜祈禳开阖阴阳俄顷耳
何妨甘泽尚愆期我作此诗祷告之
象龙可仆蜥蝎纵蛟龙自起霹雳随
谓予不信难强语请验吾邦今日雨
诗成欲谢更有祈新租输送此其时
分科本色归上户细民勿使折纳迟
四年逃阁尚充数积弊那能仓卒去
且应除豁见真的孰恃强梁敢逋负
若然民病八九瘳閒暇何妨版籍修
推排得人弊可见逃租十失五可收
更令义役广前制户长里胥同一体
庶几二役适均平不使贫民偏受敞
岂惟泽雨快一朝纵有凶年皆乐岁
报喜不惟乾鹊噪丈人屋上鸟亦好

yǎ qù què lái piān
zuó rì yǎ míng rào tíng shù,
dào shàng xíng rén sè liáng jù。
shì hū xíng zhě wèn rú hé,
shēn wèi hù cháng cūi cán shùi。
shùi cán zì xī chēng nán lǐ,
sān nián yóu fēi sì nián bǐ。
jiā zhī zhú bǎo yǒu táo hù,
měi yī shēn míng guān cháng nù。
rén táo xìn yǐ tián bù táo,
qí nài táo tián bù zhī chù。
jué chū jīng jiè shī qū huà,
bǐ jìn lì zū xiāng shí bó。
dà jiā zhì chǎn qián yù qīng,
xiǎo jiā yù chǎn jià yù zēng。
shàng tián zhǐ gē shàng tián fù,
fù cún tián jǐn yīn táo qù。
huò yīn shì jí sùi líu yí,
sùi jǐu tián qīn rén bù zhī。
gèng yǒu xiāng xū pò kē yì,
duō tūi shǎo gē súi xiōng yì。
mín yú ér shén nán jǐn qī,
wǎng wǎng zēng rù táo hù jí。
yǐ zī táo hù rì zēng duō,
hù cháng chī chī nài ruò hé。
xiàng lái chà yì duō qīng zhòng,
lú cháng zhī zhōng zhōng chǎn zhòng。
bǐ lái lǐ zhèng duō yì yì,
gè yù gōng xū yǒu quán lì。
sōu luō zhōng chǎn wú jié yí,
lú cháng rén rén jiā sì bì。
guān sī dǎo yǔ piān míng shén,
shī xíng kuān zhèng juān fáng mín。
fáng mín jǐn kě kuān yóu shǒu,
nà dé shí hùi zhān nóng mín。
qiān qián dài shū yóu kě chū,
jīn rì fāng shū yòu míng rì。
fù xī mǔ xī jiào bù wén,
yí tǐ biān chī tóng mù shí。
rì rì yǎ míng qī hùi dào,
xiě sǎ gōng tíng shēn bù sǎo。
sùi lìng zháo chù tīng yǎ míng,
hún fēi pò sàn xīn rú dǎo。
hé qì zhì xiáng guāi zhì yì,
yǐ gān hàn bá lái wèi chóng。
hū liáng yǎ sàn què jiāo fēi,
gāo zhī bào xǐ réng dī zhī。
wàn kǒu huān hū shēng dòng dì,
fǔ jīn jǐn fàng sān nián shùi。
yè qián zǒu zú tiān shàng lái,
lì zhāng dà bǎng dāng qú shì。
xiá xū hài è dùn liǎng zú,
hù cháng yǎng tiān zǎn shí zhǐ。
chuāng yí wèi yù shī shēn yín,
gǎn jī guò shēn réng tì lèi。
yòu shuō xīn zū yì kuān xiàn,
sì nián fèn qiàn níng bù ěr。
yì zhī jīng fù nán huàn zé,
shǎo shū shù kě róng cūi suǒ。
shǐ jūn cóng shàn zhēn rú líu,
rén rén zhī yán wèi lv̀ zhōu。
huà nuò yī shí liáng yì yì,
jī rén gòng bài gèng shēng sì。
rén yì hùi tóng tiān yì gǎn,
zhēng zú wèi húi shí yǔ zhì。
shǐ zhī cǐ zhú shèng qí ráng,
kāi gé yīn yáng é qǐng ěr。
hé fáng gān zé shàng qiān qī,
wǒ zuò cǐ shī dǎo gào zhī。
xiàng lóng kě pū xī hé zòng,
jiāo lóng zì qǐ pī lì súi。
wèi yú bù xìn nán qiáng yǔ,
qǐng yàn wú bāng jīn rì yǔ。
shī chéng yù xiè gèng yǒu qí,
xīn zū shū sòng cǐ qí shí。
fēn kē běn sè gūi shàng hù,
xì mín wù shǐ zhé nà chí。
sì nián táo gé shàng chōng shù,
jī bì nà néng cāng zú qù。
qiě yìng chú huō jiàn zhēn de,
shú shì qiáng liáng gǎn bū fù。
ruò rán mín bìng bā jǐu chōu,
xián xiá hé fáng bǎn jí xīu。
tūi pái dé rén bì kě jiàn,
táo zū shí shī wǔ kě shōu。
gèng lìng yì yì guǎng qián zhì,
hù cháng lǐ xū tóng yī tǐ。
shù jī èr yì shì jūn píng,
bù shǐ pín mín piān shòu chǎng。
qǐ wéi zé yǔ kuài yī zhāo,
zòng yǒu xiōng nián jiē lè sùi。
bào xǐ bù wéi gān què zào,
zhàng rén wū shàng niǎo yì hǎo 。

刘宰

刘宰(1167—1240)字平国,号漫塘病叟,镇江金坛(今属江苏)人 。绍熙元年(1190)举进士。历任州县,有能声。寻告归。理宗立,以为籍田令。迁太常丞,知宁国府,皆辞不就。端平间,时相收召誉望略尽,不能举者仅宰与崔与之二人。隐居三十年,于书无所不读。既卒,朝廷嘉其节,谥文清。宰为文淳古质直,著有《漫塘文集》三十六卷,《四库总目》又作有语录,并传于世。

Processed in 0.206543 Second , 221 querys.