"今日尊前笑语" 诗句出自元代诗人刘因《水调歌头 同诸公饮王丈利夫饮山亭,索赋长》
shǔi diào gē tóu tóng zhū gōng yǐn wáng zhàng lì fū yǐn shān tíng,suǒ fù cháng
yī nuò yǔ jīn zhòng,
yī xiào dùi hé qīng。
fēng huā bù yù zhēn shǎng,
zhōng gǔ wèi quán píng。
qián rì qīng chūn gūi qù,
jīn rì zūn qián xiào yǔ,
chūn yì mǎn xī chéng。
huā niǎo xǐ xiāng dùi,
bīn zhǔ yǎn jù míng。
píng shēng shì,
qiān gǔ yì,
liǎng wàng qíng。
wǒ zùi mián qīng qiě qù,
fú wǒ yǒu mén shēng。
chuāng xià yān jiāng bái niǎo,
chuāng wài fú yún cāng gǒu,
wèi kěn biàn hán méng。
cóng cǐ luò yáng shè,
xīu yàn xiǎo chē xíng 。
刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。