"异术闲和合圣明" 诗句出自唐代诗人方干《越中言事二首(咸通八年琅琊公到任后作)》
yuè zhōng yán shì èr shǒu ( xián tōng bā nián láng yé gōng dào rèn hòu zuò )
yì zhú xián hé hé shèng míng,
hú guāng hào qì gòng chéng qīng。
guō zhōng yún tǔ tí yuán sì,
shān shàng huā cáng diào jiǎo chéng。
xiāng qǐ hé wān tíng zhuō yǐn,
sī chúi lǐu mò yuē biān xíng。
yóu rén jīn rì yòu míng rì,
bù jué jìng zhōng xīn fā shēng。
yún xiá shǔi mù gòng cāng cāng,
yuán huà fēn gōng xìu yī fāng。
bǎi lǐ hú bō qīng hàn yuè,
wǔ gèng jūn jiǎo màn chūi shuāng。
shā biān jiǎ kè xuān yú shì,
dǎo shàng qián fū zùi sǔn zhuāng。
zhōng sùi xiāo yáo rén zhú nèi,
wú míng gān lǎo mǎi chén xiāng。
方干(809—888)字雄飞,号玄英,睦州青溪(今淳安)人。擅长律诗,清润小巧,且多警句。其诗有的反映社会动乱,同情人民疾苦;有的抒发怀才不遇,求名未遂的感怀。文德元年(888年),方干客死会稽,归葬桐江。门人相与论德,谥曰“玄英先生”,并搜集他的遗诗370余篇,编成《方干诗集》传世。《全唐诗》编有方干诗6卷348篇。宋景佑年间,范仲淹守睦州,绘方干像于严陵祠配享。