"要令雪袪起其俯" 诗句出自元代诗人刘崧《东园有梅一株为野棘蒙罥有年未有奇之者暇日因命童竖刊除之赋长短句一首》
东园有梅蜷不直,茨蔓罗生错如织。
东风岁岁满园青,不见梅花见荆棘。
横丛恶棘何纷然,蒙密离纚将十年。
坐令盘窣不得展,纵有花开谁与怜。
我昨买东园,爱为此梅主。
忿然嫉狂横,急集斤与斧。
先诛恶根次伐干,挥拉剔攘到全树。
便教风疏舒彼郁,要令雪袪起其俯。
此时老梅筋力苏,手足轻旋眉目都。
枝如取璧相如头上直指发,柯如归汉苏卿手中落旄节。
色如买臣弃薪怀绶上会稽,气如望之入见堂堂谢挟持。
豁如晋公掀淖出泥涂,矫如淮阴释缚当万夫。
兀如萧何脱械佩剑趋,勃如范叔出箦载秦车。
异材终离魑魅宅,正气似有神明扶。
下视茨棘无遗馀,斩伐割截靡完肤。
蹴踏狼藉泥土俱,或焚爇之罪不逋。
遂有过者侧目惊相顾,寒鸟游蜂亦来聚。
清风濯濯群萼敷,晴日鲜鲜万枝露。
极知摧恶植善天所嘉,从有此卉木分正邪。
野夫穷年不出家,但携冻笔煮苦茶,日日来看东园梅树花。
dōng yuán yǒu méi yī zhū wèi yě jí méng juàn yǒu nián wèi yǒu qí zhī zhě xiá rì yīn mìng tóng shù kān chú zhī fù cháng duǎn jù yī shǒu
dōng yuán yǒu méi quán bù zhí,
cí màn luō shēng cuò rú zhī。
dōng fēng sùi sùi mǎn yuán qīng,
bù jiàn méi huā jiàn jīng jí。
héng cóng è jí hé fēn rán,
méng mì lí xǐ jiāng shí nián。
zuò lìng pán sù bù dé zhǎn,
zòng yǒu huā kāi shúi yǔ lián。
wǒ zuó mǎi dōng yuán,
ài wèi cǐ méi zhǔ。
fèn rán jí kuáng héng,
jí jí jīn yǔ fǔ。
xiān zhū è gēn cì fá gān,
hūi lā tī ràng dào quán shù。
biàn jiào fēng shū shū bǐ yù,
yào lìng xuě qū qǐ qí fǔ。
cǐ shí lǎo méi jīn lì sū,
shǒu zú qīng xuán méi mù dū。
zhī rú qǔ bì xiāng rú tóu shàng zhí zhǐ fā,
kē rú gūi hàn sū qīng shǒu zhōng luò máo jié。
sè rú mǎi chén qì xīn huái shòu shàng hùi jī,
qì rú wàng zhī rù jiàn táng táng xiè xié chí。
huō rú jìn gōng xiān nào chū ní tú,
jiǎo rú huái yīn shì fú dāng wàn fū。
wù rú xiāo hé tuō xiè pèi jiàn qū,
bó rú fàn shū chū zé zài qín chē。
yì cái zhōng lí chī mèi zhái,
zhèng qì sì yǒu shén míng fú。
xià shì cí jí wú yí yú,
zhǎn fá gē jié mǐ wán fū。
cù tà láng jiè ní tǔ jù,
huò fén ruò zhī zùi bù bū。
sùi yǒu guò zhě cè mù liáng xiāng gù,
hán niǎo yóu fēng yì lái jù。
qīng fēng zhuó zhuó qún è fū,
qíng rì xiān xiān wàn zhī lù。
jí zhī cūi è zhí shàn tiān suǒ jiā,
cóng yǒu cǐ hùi mù fēn zhèng xié。
yě fū qióng nián bù chū jiā,
dàn xié dòng bǐ zhǔ kǔ chá,
rì rì lái kàn dōng yuán méi shù huā。
(1321—1381)元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。