"到玉堂、天上念西江" 诗句出自宋代诗人刘将孙《满江红(和李圆峤话别)》
《满江红(和李圆峤话别)》 拼音标注
mǎn jiāng hóng ( hé lǐ yuán jiào huà bié )
nán pǔ lv̀ bō,
zhǐ duàn sòng 、 xíng rén xíng sè。
sūi zhǐ shì 、 péng bó jǐu wàn,
tiān chí chūn bì。
luán lv̌ fèng péng zhēng kuài dǔ,
ōu méng lù sù kōng céng shì。
dào yù táng 、 tiān shàng niàn xī jiāng,
jīn fēi xī。
gōng qù yě,
níng huái bié。
rén gǎn jìu,
qíng kōng qiē。
dàn sùi hán sōng bǎi,
xiāng qī mào yuè。
hǎo zài mò cháng chén tǔ zhài,
fēng líu níng kě jīn mén kè。
fǔ rén jiān 、 dà shǔ shǎo qīng fēng,
duō yán rè。
《满江红(和李圆峤话别)》 作者简介
刘将孙(1257—?)字尚友,庐陵(今江西吉安)人,刘辰翁之子。尝为延平教官、临江书院山长。事迹见《新元史。刘辰翁传》。有《养吾斋集》四十卷,久佚。《四库总目提要》云:“将孙以文名于宋末,濡染家学,颇习父风,故当时有小须之目。”《彊村丛书》辑有《养吾斋诗馀》一卷。