"不待壮而其道已成" 诗句出自清代诗人刘大櫆《送姚姬传南归序》
古之贤人,其所以得之于天者以全,故生而向学,不待壮而其道已成。
既老而后从事,则虽其极日夜之勤劬,亦将徒劳而鲜获。
姚君姬传,甫弱冠而学已无所不窥,余甚畏之。
姬传,余友季和之子,其世父则南青也。
亿少时与南青游,南青年才二十,姬传之尊府方垂髫未娶。
太夫人仁恭有礼,余至其家,则太夫人必命酒,饮至夜分乃罢。
其后余漂流在外,倏忽三十年,归与姬传相见,则姬传之齿已过其尊府与余游之岁矣。
明年,余以经学应举,复至京师。
无何,则闻姬传已举于乡而来,犹未娶也。
读其所为诗赋古文,殆欲压余辈而上之,姬传之显名当世,固可前知。
以余之穷如曩时,而学殖将落,对姬传不能不慨然而叹也。
昔王文成公童子时,其父携至京师,诸贵人见之,谓宜以第一流自待。
文成问何为第一流,诸贵人皆曰:“射策甲科,为显官。
”文成莞尔而笑,“恐第一流当为圣贤。
”诸贵人乃皆大惭。
今天既赋姬传以不世之才,而姬传又深有志于古人之不朽,其射策甲科为显官,不足为姬传道;即其区区以文章名于后世,亦非余之所望于姬传。
孟子曰:“人皆可以为尧舜”,以尧舜为不足为,谓之悖天,有能为尧舜之资而自谓不能,谓之漫天。
若夫拥旄仗钺,立功青海万里之外,此英雄豪杰之所为,而余以为抑其次也。
姬传试于礼部,不售而归,遂书之以为姬传赠。
《送姚姬传南归序》 拼音标注
sòng yáo jī chuán nán gūi xù
gǔ zhī xián rén,
qí suǒ yǐ dé zhī yú tiān zhě yǐ quán,
gù shēng ér xiàng xué,
bù dài zhuàng ér qí dào yǐ chéng。
jì lǎo ér hòu cóng shì,
zé sūi qí jí rì yè zhī qín qú,
yì jiāng tú láo ér xiān huò。
yáo jūn jī chuán,
fǔ ruò guān ér xué yǐ wú suǒ bù kūi,
yú shén wèi zhī。
jī chuán,
yú yǒu jì hé zhī zǐ,
qí shì fù zé nán qīng yě。
yì shǎo shí yǔ nán qīng yóu,
nán qīng nián cái èr shí,
jī chuán zhī zūn fǔ fāng chúi tiáo wèi qǔ。
tài fū rén rén gōng yǒu lǐ,
yú zhì qí jiā,
zé tài fū rén bì mìng jǐu,
yǐn zhì yè fēn nǎi bà。
qí hòu yú piāo líu zài wài,
shū hū sān shí nián,
gūi yǔ jī chuán xiāng jiàn,
zé jī chuán zhī chǐ yǐ guò qí zūn fǔ yǔ yú yóu zhī sùi yǐ。
míng nián,
yú yǐ jīng xué yìng jǔ,
fù zhì jīng shī。
wú hé,
zé wén jī chuán yǐ jǔ yú xiāng ér lái,
yóu wèi qǔ yě。
dú qí suǒ wèi shī fù gǔ wén,
dài yù yā yú bèi ér shàng zhī,
jī chuán zhī xiǎn míng dāng shì,
gù kě qián zhī。
yǐ yú zhī qióng rú nǎng shí,
ér xué zhí jiāng luò,
dùi jī chuán bù néng bù kǎi rán ér tàn yě。
xī wáng wén chéng gōng tóng zǐ shí,
qí fù xié zhì jīng shī,
zhū gùi rén jiàn zhī,
wèi yí yǐ dì yī líu zì dài。
wén chéng wèn hé wèi dì yī líu,
zhū gùi rén jiē yuē : “ shè cè jiǎ kē,
wèi xiǎn guān。
” wén chéng guān ěr ér xiào,
“ kǒng dì yī líu dāng wèi shèng xián。
” zhū gùi rén nǎi jiē dà cán。
jīn tiān jì fù jī chuán yǐ bù shì zhī cái,
ér jī chuán yòu shēn yǒu zhì yú gǔ rén zhī bù xǐu,
qí shè cè jiǎ kē wèi xiǎn guān,
bù zú wèi jī chuán dào ; jí qí qū qū yǐ wén zhāng míng yú hòu shì,
yì fēi yú zhī suǒ wàng yú jī chuán。
mèng zǐ yuē : “ rén jiē kě yǐ wèi yáo shùn ”,
yǐ yáo shùn wèi bù zú wèi,
wèi zhī bèi tiān,
yǒu néng wèi yáo shùn zhī zī ér zì wèi bù néng,
wèi zhī màn tiān。
ruò fū yǒng máo zhàng yuè,
lì gōng qīng hǎi wàn lǐ zhī wài,
cǐ yīng xióng háo jié zhī suǒ wèi,
ér yú yǐ wèi yì qí cì yě。
jī chuán shì yú lǐ bù,
bù shòu ér gūi,
sùi shū zhī yǐ wèi jī chuán zèng。