"岂假老人为重举" 诗句出自宋代诗人刘才邵《为李邦臣题丛桂堂》
君家外孙吾祖母,生长舅家晓图史。
平时教诲子与孙,深念昔人立门户。
因言仙李传芳远,外氏且从中允数。
天将善庆萃其门,盛事老人目亲睹。
七宝轮高风露清,丹枝翠叶纷旁午。
玉阶迢迢无路通,诗书为作冲天羽。
从子传孙世已稀,兄弟同攀复如许。
太守好贤为出迎,冠盖如云沸箫鼓。
名声藉甚里闾传,岂假老人为重举。
区区此意岂有他,欲汝读书转勤苦。
汝家先世不乏人,折桂里名因汝祖。
一时声价动场屋,相继登科亦四五。
才丰报啬理难晓,在其子孙岂虚语。
良农不为旱辍耕,多稼终闻饱仓庾。
亲姻中外贵相辉,莫向明时守环堵。
慈颜幽隔三十年,岁月堪惊如骤雨。
追惟义方不敢坠,到今婚友情相与。
还喜君家世益昌,芝玉煌煌照庭宇。
月娥剩与长孙枝,不厌频频来折取。
《为李邦臣题丛桂堂》 拼音标注
wèi lǐ bāng chén tí cóng gùi táng
jūn jiā wài sūn wú zǔ mǔ,
shēng cháng jìu jiā xiǎo tú shǐ。
píng shí jiào hùi zǐ yǔ sūn,
shēn niàn xī rén lì mén hù。
yīn yán xiān lǐ chuán fāng yuǎn,
wài shì qiě cóng zhōng yǔn shù。
tiān jiāng shàn qìng cùi qí mén,
shèng shì lǎo rén mù qīn dǔ。
qī bǎo lún gāo fēng lù qīng,
dān zhī cùi yè fēn páng wǔ。
yù jiē tiáo tiáo wú lù tōng,
shī shū wèi zuò chōng tiān yǔ。
cóng zǐ chuán sūn shì yǐ xī,
xiōng dì tóng pān fù rú xǔ。
tài shǒu hǎo xián wèi chū yíng,
guān gài rú yún fèi xiāo gǔ。
míng shēng jiè shén lǐ lv́ chuán,
qǐ jiǎ lǎo rén wèi zhòng jǔ。
qū qū cǐ yì qǐ yǒu tā,
yù rǔ dú shū zhuǎn qín kǔ。
rǔ jiā xiān shì bù fá rén,
zhé gùi lǐ míng yīn rǔ zǔ。
yī shí shēng jià dòng cháng wū,
xiāng jì dēng kē yì sì wǔ。
cái fēng bào sè lǐ nán xiǎo,
zài qí zǐ sūn qǐ xū yǔ。
liáng nóng bù wèi hàn chuò gēng,
duō jià zhōng wén bǎo cāng yǔ。
qīn yīn zhōng wài gùi xiāng hūi,
mò xiàng míng shí shǒu huán dǔ。
cí yán yōu gé sān shí nián,
sùi yuè kān liáng rú zòu yǔ。
zhūi wéi yì fāng bù gǎn zhùi,
dào jīn hūn yǒu qíng xiāng yǔ。
huán xǐ jūn jiā shì yì chāng,
zhī yù huáng huáng zhào tíng yǔ。
yuè é shèng yǔ cháng sūn zhī,
bù yàn pín pín lái zhé qǔ。
《为李邦臣题丛桂堂》 作者简介
(1086—1158)吉州庐陵人,字美中,号杉溪居士。徽宗大观三年上舍及第,宣和二年中宏词科。高宗时累迁中书舍人,兼权直学士院。以帝称其能文,为时宰所忌,出知漳州,于城东开十四渠,溉田数千亩。官至工部侍郎、权吏部尚书。有《杉溪居士集》。