"忽诧栋梁能动移" 诗句出自清代诗人林占梅《地震歌》
天朗气清日亭午,閒吟散食步廊庑。
耳根彷佛隐雷鸣,又似波涛风激怒。
涛声乍过心犹疑,忽诧栋梁能动移。
顷刻金甑相倾碎,霎时身体若笼筛。
厩马嘶蹶犬狂吠,智者猝然亦愚昧。
悲风惨惨日无光,霎尔晴空成昼晦。
扶老携幼出门走,忙忙真似丧家狗。
更有楼居最动摇,欲下不得心急焦。
心急势危肝胆碎,失足一堕魂难招。
蚁走热锅方寸乱,两脚圈豚绳索绊。
窘逼转愁门户狭,攀援不觉窗棂断。
如逢虎狼如触蠍,形神惝恍魂飞越。
偷眼视之但溟茫,满耳声闻唯窸窣。
千家万家齐屏息,大儿小儿多避匿。
少选声停地始平,相顾人人成土色。
地平踏稳相欣告,众口一时同喧噪。
老者无策少者疑,从此夜眠心不怡。
东南虽缺地无缝,岂有妖物簧鼓之。
自是乾坤气吞吐,世人那得知其故。
幸哉淡水尚安全,可怜嘉、彰成墟墓。
试问既震何重轻,消息茫茫归劫数。
长歌赋罢心转愁,惊魂未定笔亦柔。
此情回首不堪忆,此身犹自随沉浮。
安得长房缩地法,居吾乐土免烦忧。
《地震歌》 拼音标注
dì zhèn gē
tiān lǎng qì qīng rì tíng wǔ,
xián yín sàn shí bù láng wǔ。
ěr gēn páng fó yǐn léi míng,
yòu sì bō tāo fēng jī nù。
tāo shēng zhà guò xīn yóu yí,
hū chà dòng liáng néng dòng yí。
qǐng kè jīn zèng xiāng qīng sùi,
shà shí shēn tǐ ruò lóng shāi。
jìu mǎ sī jué quǎn kuáng fèi,
zhì zhě cù rán yì yú mèi。
bēi fēng cǎn cǎn rì wú guāng,
shà ěr qíng kōng chéng zhòu hùi。
fú lǎo xié yòu chū mén zǒu,
máng máng zhēn sì sāng jiā gǒu。
gèng yǒu lóu jū zùi dòng yáo,
yù xià bù dé xīn jí jiāo。
xīn jí shì wēi gān dǎn sùi,
shī zú yī duò hún nán zhāo。
yǐ zǒu rè guō fāng cùn luàn,
liǎng jiǎo quān tún shéng suǒ bàn。
jiǒng bī zhuǎn chóu mén hù xiá,
pān yuán bù jué chuāng líng duàn。
rú féng hǔ láng rú hóng xiē,
xíng shén chǎng huǎng hún fēi yuè。
tōu yǎn shì zhī dàn míng máng,
mǎn ěr shēng wén wéi xī sù。
qiān jiā wàn jiā qí píng xī,
dà ér xiǎo ér duō bì nì。
shǎo xuǎn shēng tíng dì shǐ píng,
xiāng gù rén rén chéng tǔ sè。
dì píng tà wěn xiāng xīn gào,
zhòng kǒu yī shí tóng xuān zào。
lǎo zhě wú cè shǎo zhě yí,
cóng cǐ yè mián xīn bù yí。
dōng nán sūi quē dì wú féng,
qǐ yǒu yāo wù huáng gǔ zhī。
zì shì gān kūn qì tūn tǔ,
shì rén nà dé zhī qí gù。
xìng zāi dàn shǔi shàng ān quán,
kě lián jiā 、 zhāng chéng xū mù。
shì wèn jì zhèn hé zhòng qīng,
xiāo xī máng máng gūi jié shù。
cháng gē fù bà xīn zhuǎn chóu,
liáng hún wèi dìng bǐ yì róu。
cǐ qíng húi shǒu bù kān yì,
cǐ shēn yóu zì súi chén fú。
ān dé cháng fáng suō dì fǎ,
jū wú lè tǔ miǎn fán yōu。