"传愁蹙岫" 诗句出自宋代诗人吴文英《探芳新·吴中元日承天寺游人》
《探芳新·吴中元日承天寺游人》 拼音标注
tàn fāng xīn · wú zhōng yuán rì chéng tiān sì yóu rén
jǐu jiē tóu,
zhèng ruǎn chén rùn sū,
xuě xiāo cán līu。
xì shǎng qí yuán,
huā yàn yún yīn lóng zhòu。
céng tī qiào kōng shè sàn,
yǒng líng bō 、 yíng cùi xìu。
tàn nián duān 、 lián huán zhuǎn,
làn màn yóu rén rú xìu。
cháng duàn húi láng zhù jǐu。
biàn xiě yì jiàn bō,
chuán chóu cù xìu。
jiàn méi piāo hóng,
kōng rě xián qíng chūn shòu。
jiāo bēi xiāng gān zùi xǐng,
pà xī chuāng 、 rén sàn hòu。
mù hán shēn,
chí húi chù 、 zì pān tíng lǐu。
《探芳新·吴中元日承天寺游人》 作者简介
吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。