“遂令十室尘生釜”这段文字出自哪里?

上一句:用致灾沴一频仍

“遂令十室尘生釜”出自明代诗人林熙春的诗句: 《煮粥救饥歌二十四韵》

下一句:冬春一粒已成珠

zhǔ zhōu jìu jī gē èr shí sì yùn
lì pī yú dì yuè shān chuān,
hǎi bīn zì xī chēng zōu lǔ。
wài yǒu cuò chū zhī yú yán,
nèi yǒu gāo liáng zhī wò tǔ。
hóng zhèng yǐ qián zhèng chún páng,
shàng xià tián xī shí níng yǔ。
dǎo yí shān luàn jiā lóng jiān,
yīn zhī hǎi qíu dà bá hù。
cǐ shí rǎo rǎo bù kān wén,
dān shí bǎi qián yóu chōng yì。
shù shí nián lái sì gǒu ān,
yún hé lv́ yán zhuǎn pín jù。
qǐ qí qì fú shì háo shē,
yì yì chū pú cùi chéng sǒu。
qǐ qí què shǔ rì fán duō,
yì yì diāo dāng měng yú hǔ。
qǐ qí zhú mò shǎo nóng sāng,
yì yì mǐn duò rú niǎo fēi,
bǎi wàn shú sù kǔn lóu lǔ。
yòng zhì zāi lì yī pín réng,
sùi lìng shí shì chén shēng fǔ。
dōng chūn yī lì yǐ chéng zhū,
qīng huáng bù jiē hé suǒ hù。
xìng wén zhì jǐn yǒu xīu wén,
lì yǔ pí mín zuò méng zhǔ。
qǐng juān qǐng zhèn qǐng fā chén,
yóu kǒng diàn wēi wú huò bǔ。
nǎi shǔ qí lǎo xì jiǎng qíu,
wéi yǒu shè zhōu kān jìu kǔ。
guǎng kāi hóng shǔ jí chuāng yí,
bān jīng liè zuò rú dùi wǔ。
qiáo yán cùi sè yǐ yǎn yǎn,
yī piáo yī sháo tóng bǔ rǔ。
rén rén dé yì wú xiàng yú,
shí yǐ míng jīn bì fá gǔ。
jūn hóu huò zǒu shān zhī diān,
yǒu shí huò zǒu jiāng zhī hǔ。
dào chù jiāo láo yǔ yǔ suān,
bù bì jí gòu xīng lán lv̌。
zì shì gé tiān tiān shù súi,
qǐ sǐ húi shēng bù zhī shù。
gǔ yún jìu huāng wú qí cè,
níng zhī cǐ cè shén xiān líng。
kùi yú sūi ài mò zhù zhī,
zhǐ lè cháng gē xiào xīn wǔ。
gē xī gē xī yuàn ruò hé,
dàn yuàn tiān huáng zhào zhào fù。
zhào fù xiàn nà bà guān zhēng,
hǎi bīn sùi sùi dé shī pǔ。

林熙春

林熙春,字志和,号仰晋,生于嘉靖三十一年(1552年),海阳龙溪宝陇村(今潮安庵埠)人。出生后父母相继亡故,家境中落,全凭嫂嫂抚养成人。但据志书所载,林熙春于明万历十一年(1583年)中进士后,授四川巴陵县令,不久即“以内艰归”。所谓“内艰”,即母丧(按,俗称父丧为外艰,母丧为内艰,统称丁忧,丁艰)。据此,乃母似应逝于他登第授官之后。当然,这也不排除林熙春视嫂为娘的可能。据称,林熙春为报答嫂恩,登第后还特为其嫂在屋旁挖塘放养乌耳鳗,抵今池塘尚在。

Processed in 0.085039 Second , 221 querys.