"人境不教车马近" 诗句出自宋代诗人吴文英《满江红·翠幕深庭》
《满江红·翠幕深庭》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · cùi mù shēn tíng
cùi mù shēn tíng,
lù hóng wǎn 、 xián huā zì fā。
chūn bù duàn 、 tíng tái chéng qù,
cùi yīn méng mì。
zǐ yàn chú fēi lián é jìng,
jīn lín yǐng zhuǎn chí xīn kuò。
yǒu huā xiāng 、 zhú sè fù xián qíng,
gōng yín bǐ。
xián wèn zì,
píng fēng yuè。
shí zài jǐu,
diào bīng xuě。
sì chū qīu rù yè,
qiǎn liáng qī gé。
rén jìng bù jiào chē mǎ jìn,
zùi xiāng mò fàng shēng gē xiē。
qiàn shuāng chéng 、 yī qū zǐ yún húi,
hóng lián zhé。
《满江红·翠幕深庭》 作者简介
吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。