"典衣为救荒" 诗句出自明代诗人林熙春《丙午天旱斗米几百钱余自秋及冬举家待市糊口漫赋排律用志时事》
bǐng wǔ tiān hàn dǒu mǐ jī bǎi qián yú zì qīu jí dōng jǔ jiā dài shì hú kǒu màn fù pái lv̀ yòng zhì shí shì
tiān yá chēng pì rǎng,
bǐng sùi zhèng dāng yáng。
mǎn dì quán gōng shùi,
sān chūn wèi sàn yāng。
qǐ zhī qīu zhuǎn liè,
yòu shén xià héng yáng。
tōng guó zhēng qū bá,
qióng rén rěn bào wāng。
bù wén fēi shí yàn,
wú jì wǔ shāng yáng。
dài rì dān fēng zhě,
yíng shuāng yě dào huáng。
cāng shēng xuán wèi jiě,
chì zǐ nòng rú kuáng。
yǒu lèi kàn jiāo gǎo,
hé láo jǐn gài cáng。
jiān nán shēng jì zhuó,
lǎo dǎo zhuàng xīn máng。
mǎi mǐ fēi qíu bǎo,
diǎn yī wèi jìu huāng。
rěn jī shū fù liàn,
jǔ zú gèng páng huáng。
zhuō lǔ chū wèi jùn,
xún liáng jǐu shàn cháng。
fú huáng qǐng zhèn dài,
yǎ yì sàn héng yáng。
yún hàn sūi gē luò,
sāng lín zú yìng tāng。
súi chē chóu zhǔ shèng,
nuò guǎn bào shí kāng。
林熙春,字志和,号仰晋,生于嘉靖三十一年(1552年),海阳龙溪宝陇村(今潮安庵埠)人。出生后父母相继亡故,家境中落,全凭嫂嫂抚养成人。但据志书所载,林熙春于明万历十一年(1583年)中进士后,授四川巴陵县令,不久即“以内艰归”。所谓“内艰”,即母丧(按,俗称父丧为外艰,母丧为内艰,统称丁忧,丁艰)。据此,乃母似应逝于他登第授官之后。当然,这也不排除林熙春视嫂为娘的可能。据称,林熙春为报答嫂恩,登第后还特为其嫂在屋旁挖塘放养乌耳鳗,抵今池塘尚在。