"涧道阴阴山鸟啼" 诗句出自明代诗人梁有誉《虹涧采蒲歌》
一径入松筠,千秋馀洞壑。
云气秋萦环,山光自回薄。
岩前泉水涓涓流,石上松子纷纷落。
就中幽景何最奇,百丈银虹下寥廓。
银虹洒落散明玑,菖蒲九节当春肥。
灵根奇卉不易得,吾闻仙客持疗肌。
忆昔安期生,餐蒲得道凌空飞。
至今玉舄遗山下,往往神光横翠微。
我本山中人,石壁为窗云作扉。
一望仙风几延伫,摘蒲饮涧披云霏。
行寻仙子上升处,满地落花扫不去。
涧道阴阴山鸟啼,恍惚似听山灵语。
山灵啸我非仙才,安期去后谁复来。
王烈洞章叹不识,空馀石髓生尘埃。
手把菖蒲花,长啸拂衣起。
蓬莱一谪今几秋,世人视我寻常耳。
我昔骖鸾游太清,金阙琼宫秋对起。
玉女授我东方桃,金童食我韩众李。
五芝三秀尚不论,况复菖蒲那足比。
此日餐蒲忆太清,服食何年羽翼成。
会须共约安期子,雾盖霓裳朝玉京。
菖蒲正堪食,采蒲还叹息。
仰招黄鹤鹤不来,万壑寒岚生暝色。
蓬莱咫尺不须愁,玉禾朱草当亲植。
君不见安期生,东海初来人不识。
《虹涧采蒲歌》 拼音标注
hóng jiàn cǎi pú gē
yī jìng rù sōng yún,
qiān qīu yú dòng hè。
yún qì qīu yíng huán,
shān guāng zì húi bó。
yán qián quán shǔi juān juān líu,
shí shàng sōng zǐ fēn fēn luò。
jìu zhōng yōu jǐng hé zùi qí,
bǎi zhàng yín hóng xià liáo kuò。
yín hóng sǎ luò sàn míng jī,
chāng pú jǐu jié dāng chūn féi。
líng gēn qí hùi bù yì dé,
wú wén xiān kè chí liáo jī。
yì xī ān qī shēng,
cān pú dé dào líng kōng fēi。
zhì jīn yù xì yí shān xià,
wǎng wǎng shén guāng héng cùi wēi。
wǒ běn shān zhōng rén,
shí bì wèi chuāng yún zuò fēi。
yī wàng xiān fēng jī yán zhù,
zhāi pú yǐn jiàn pī yún fēi。
xíng xún xiān zǐ shàng shēng chù,
mǎn dì luò huā sǎo bù qù。
jiàn dào yīn yīn shān niǎo tí,
huǎng hū sì tīng shān líng yǔ。
shān líng xiào wǒ fēi xiān cái,
ān qī qù hòu shúi fù lái。
wáng liè dòng zhāng tàn bù shì,
kōng yú shí sǔi shēng chén āi。
shǒu bǎ chāng pú huā,
cháng xiào fú yī qǐ。
péng lái yī zhé jīn jī qīu,
shì rén shì wǒ xún cháng ěr。
wǒ xī cān luán yóu tài qīng,
jīn què qióng gōng qīu dùi qǐ。
yù nv̌ shòu wǒ dōng fāng táo,
jīn tóng shí wǒ hán zhòng lǐ。
wǔ zhī sān xìu shàng bù lùn,
kuàng fù chāng pú nà zú bǐ。
cǐ rì cān pú yì tài qīng,
fú shí hé nián yǔ yì chéng。
hùi xū gòng yuē ān qī zǐ,
wù gài ní cháng zhāo yù jīng。
chāng pú zhèng kān shí,
cǎi pú huán tàn xī。
yǎng zhāo huáng hè hè bù lái,
wàn hè hán lán shēng míng sè。
péng lái zhǐ chǐ bù xū chóu,
yù hé zhū cǎo dāng qīn zhí。
jūn bù jiàn ān qī shēng,
dōng hǎi chū lái rén bù shì。