"叹落落、东原抱膝" 诗句出自清代诗人梁清标《满江红 其十 送定九归广陵》
《满江红 其十 送定九归广陵》 拼音标注
mǎn jiāng hóng qí shí sòng dìng jǐu gūi guǎng líng
huái hǎi cái míng,
niàn yú zài 、 cí cháng dú bù。
tàn luò luò 、 dōng yuán bào xī,
xiāo rán huán dǔ。
xié cè cháng ān xīn hùi miàn,
xiāng rú xiǎo shì liáng yuán fù。
guān qún yīng 、 bù kùi jìu jiā shēng,
fāng chéng zǔ。
zūn qián zhǐ,
jīn tíng shù。
bié hòu yǒng,
jiāng yún jù。
lùn wén zhāng fēng yì,
dū kān qiān gǔ。
xīn lǐu táng biān shū dài cháng,
fú róng shù pàn qīu yún hù。
chèn xī fēng 、 zhòng tīng guǎng líng tāo,
jiāng cūn mù。
《满江红 其十 送定九归广陵》 作者简介
梁清标(1620—1691)字玉立,一字苍岩,号棠村,一号蕉林。明末清初著名藏书家、文学家,名列“贰臣传”。直隶真定(今河北省正定县)人,明崇祯十六年进士,清顺治元年补翰林院庶吉士,授编修,历任宏文院编修、国史院侍讲学、詹事府詹事、礼部左侍郎、吏部右侍郎、吏部左侍郎、兵部尚书、礼部尚书、刑部尚书、户部尚书、保和殿大学士等职。著有《蕉林诗集》、《棠村词》等。