“遥峰断续”这段文字出自哪里?

上一句:远树微茫

“遥峰断续”出自清代诗人梁清标的诗句: 《念奴娇 其八 江行用东坡韵》

下一句:夹岸霜如雪

niàn nú jiāo qí bā jiāng xíng yòng dōng pō yùn
wú tóu chǔ wěi,
guà cháng fān 、 bié shì yī bān fēng fān。
bái làng pái kōng tiān zuò qiàn,
jiè pò dōng nán bàn bì。
yuǎn shù wēi máng,
yáo fēng duàn xù,
jiā àn shuāng rú xuě。
yān bō wú yàng,
xiāo mó jī xǔ rén jié。
zuò tīng gǔ chūi zhōng líu,
hòu fēng húi wǔ liǎng,
zhuō gē qí fā。
xiàng wǎn tūi chuāng zhǐ gù zhōng,
shù diǎn yú dēng míng miè。
níu dǒu fú chá,
xiāng guān húi shǒu chù,
dùn gèng máo fā。
kōng jiāng miǎo miǎo,
píng lán liáng zhuǎn xīn yuè。

梁清标

梁清标(1620—1691)字玉立,一字苍岩,号棠村,一号蕉林。明末清初著名藏书家、文学家,名列“贰臣传”。直隶真定(今河北省正定县)人,明崇祯十六年进士,清顺治元年补翰林院庶吉士,授编修,历任宏文院编修、国史院侍讲学、詹事府詹事、礼部左侍郎、吏部右侍郎、吏部左侍郎、兵部尚书、礼部尚书、刑部尚书、户部尚书、保和殿大学士等职。著有《蕉林诗集》、《棠村词》等。

Processed in 0.087314 Second , 221 querys.