“凭阑望远”这段文字出自哪里?

上一句:停杯处

“凭阑望远”出自清代诗人梁清标的诗句: 《凤凰台上忆吹箫 其一 忆远》

下一句:白了人头

fèng huáng tái shàng yì chūi xiāo qí yī yì yuǎn
sī niǎo chúi yáng,
yān mí fāng cǎo,
xié zūn yóu shì chūn yóu。
yì qù nián cǐ rì,
huā jìng fēng róu。
xǐ dé jiāo shū xiāng bàn,
yí xiǎo bù 、 ní yìn lián gōu。
chūi shēng bà,
xiān yāo yǐ shù,
yī xiào húi móu。
nán líu。
cǎi yún hū sàn,
rén yī qù xīn lái,
lěng luò gē hóu。
nài guān hé tiáo dì,
yàn yǔ kōng lóu。
wéi yǒu gū cūn cán zhào,
huà qiáo pàn,
yě shǔi dōng líu。
tíng bēi chù,
píng lán wàng yuǎn,
bái le rén tóu。

梁清标

梁清标(1620—1691)字玉立,一字苍岩,号棠村,一号蕉林。明末清初著名藏书家、文学家,名列“贰臣传”。直隶真定(今河北省正定县)人,明崇祯十六年进士,清顺治元年补翰林院庶吉士,授编修,历任宏文院编修、国史院侍讲学、詹事府詹事、礼部左侍郎、吏部右侍郎、吏部左侍郎、兵部尚书、礼部尚书、刑部尚书、户部尚书、保和殿大学士等职。著有《蕉林诗集》、《棠村词》等。

Processed in 0.094230 Second , 221 querys.