“自笑温郎非昔”这段文字出自哪里?

上一句:鸾胶重续

“自笑温郎非昔”出自清代诗人梁清标的诗句: 《永遇乐 其二 戏拟催妆》

下一句:对冰清、人惭叔宝

yǒng yù lè qí èr xì nǐ cūi zhuāng
lián gé xiāng wēn,
lán tián yān nuǎn,
xiǎo chūn shí jié。
hé gǔ chū lín,
tiān sūn jiāng dù。
què bào rén jiān pǐ。
fèng tái xǔ kuà,
luán xiáo zhòng xù,
zì xiào wēn láng fēi xī。
dùi bīng qīng 、 rén cán shū bǎo,
zhēng dào mén lán qì sè。
yuān yāng yì bìng,
fú róng xìu yǐn,
zhēn zhòng dìng qíng jiā xī。
wǔ xià qí méi,
wǔ yī chéng yǒng,
jǔ àn chuán xiān zé。
lù chē gòng zài,
dān yá xié lǎo,
sùi sùi huān rú jīn rì。
hǎo qiàn yǔ 、 xīn zhuāng zǎo shì,
yuǎn shān dài bì。

梁清标

梁清标(1620—1691)字玉立,一字苍岩,号棠村,一号蕉林。明末清初著名藏书家、文学家,名列“贰臣传”。直隶真定(今河北省正定县)人,明崇祯十六年进士,清顺治元年补翰林院庶吉士,授编修,历任宏文院编修、国史院侍讲学、詹事府詹事、礼部左侍郎、吏部右侍郎、吏部左侍郎、兵部尚书、礼部尚书、刑部尚书、户部尚书、保和殿大学士等职。著有《蕉林诗集》、《棠村词》等。

Processed in 0.218294 Second , 221 querys.