" 【雁儿落】春衫和泪穿" 诗句出自元代诗人李致远《【双调】年水令 离别》
离鸾别凤又经年,一番春一番年怨。
青琐畔,绣帏前,少个婵娟,酬不了少年愿。
【雁儿落】常想西湖舣画船,北苑开春宴。
一声金缕令,七换梁州遍。
【德胜令】今日小亭轩,羞到杏花边。
黯黯愁成阵,厌厌日胜年。
嫣然,一笑春风面;无缘,灯前云髻偏。
【雁儿落】春衫和泪穿,犹认伊针线。
玉箫深夜品,多是君愁怨。
【水仙子】别来几见月儿圆,每为嫦娥惜少年。
画堂深隔断归来燕,玉钩闲帘未卷,一天情着个谁传?
想一饷心间事,写一幅肠断篇,等一个孤雁回旋。
【雁儿落】艳阳三月天,寿酒筵前劝。
可怜张解元,不赴蟠桃宴。
【挂玉钩】爱杀槎头缩项鳊,皆上金盘荐;笑杀池中并蒂莲,未许东风见。
援紫毫,磨端砚。
屈曲银钩,细草鸾笺。
【尾】沉沉烟锁垂杨院,迟迟月上桃花扇。
罗帕年词,聊寄情缘。
唱道张京兆心专,周琼姬苦意坚。
怕几阵东风吹落残花片,恁时绿暗红嫣,兀谁管春山翠眉浅。
《【双调】年水令 离别》 拼音标注
【 shuāng diào 】 nián shǔi lìng lí bié
lí luán bié fèng yòu jīng nián,
yī fān chūn yī fān nián yuàn。
qīng suǒ pàn,
xìu wéi qián,
shǎo gè chán juān,
chóu bù le shǎo nián yuàn。
【 yàn ér luò 】 cháng xiǎng xī hú yǐ huà chuán,
běi yuàn kāi chūn yàn。
yī shēng jīn lv̌ lìng,
qī huàn liáng zhōu biàn。
【 dé shèng lìng 】 jīn rì xiǎo tíng xuān,
xīu dào xìng huā biān。
àn àn chóu chéng zhèn,
yàn yàn rì shèng nián。
yān rán,
yī xiào chūn fēng miàn ; wú yuán,
dēng qián yún jì piān。
【 yàn ér luò 】 chūn shān hé lèi chuān,
yóu rèn yī zhēn xiàn。
yù xiāo shēn yè pǐn,
duō shì jūn chóu yuàn。
【 shǔi xiān zǐ 】 bié lái jī jiàn yuè ér yuán,
měi wèi cháng é xī shǎo nián。
huà táng shēn gé duàn gūi lái yàn,
yù gōu xián lián wèi juàn,
yī tiān qíng zháo gè shúi chuán ?
xiǎng yī xiǎng xīn jiān shì,
xiě yī fú cháng duàn piān,
děng yī gè gū yàn húi xuán。
【 yàn ér luò 】 yàn yáng sān yuè tiān,
shòu jǐu yán qián quàn。
kě lián zhāng jiě yuán,
bù fù pán táo yàn。
【 guà yù gōu 】 ài shā chá tóu suō xiàng biān,
jiē shàng jīn pán jiàn ; xiào shā chí zhōng bìng dì lián,
wèi xǔ dōng fēng jiàn。
yuán zǐ háo,
mó duān yàn。
qū qū yín gōu,
xì cǎo luán jiān。
【 wěi 】 chén chén yān suǒ chúi yáng yuàn,
chí chí yuè shàng táo huā shàn。
luō pà nián cí,
liáo jì qíng yuán。
chàng dào zhāng jīng zhào xīn zhuān,
zhōu qióng jī kǔ yì jiān。
pà jī zhèn dōng fēng chūi luò cán huā piàn,
rèn shí lv̀ àn hóng yān,
wù shúi guǎn chūn shān cùi méi qiǎn。
《【双调】年水令 离别》 作者简介
李致远[元](1261-约1325)字致远。工曲,今仅存还牢末剧一种,散曲散存太平乐府等选本中。何梦华抄本《太平乐府》注云“江右(今江西)”至元中,客居溧阳(今属江苏)。存小令26首,套数4篇及杂剧《还牢末》。仇远相交甚密。据仇远写给李致远的《和李志远君深秀才》诗中说他“有才未遇政绩损”“亦固穷忘怨尤”“一瓢陋巷誓不出,孤云野鹤心自由”,可以看出他仕途不顺,一生郁郁不得志,但性格孤傲清高。《太和正音谱》列其为曲坛名家,评其曲曰:“如玉匣昆吾。”