“雨雪又难当”这段文字出自哪里?

上一句:陆路殊劳顿

“雨雪又难当”出自明代诗人李之世的诗句: 《岭上逢何文起》

下一句:沾病抵濛里

"雨雪又难当" 诗句出自明代诗人李之世《岭上逢何文起》

相逢梅岭上问我何时归
休问我来归看我去时衣
我衣去时新归来化淄尘
岂但化淄尘点点渍泪痕
男儿志四方非我恋乡里
我病日缠绵我归良有以
问我病中情我病难取譬
一日复一日但觉形神瘁
君语曰无损强饭善自将
去路与来程一一为我详
自从十一月辛苦离家乡
是月廿九日办装发五羊
陆路殊劳顿雨雪又难当
沾病抵濛里信宿驿馆旁
馆舍荒凉甚居人逐虎狼
病间礼南华催程过黄塘
是时有一仆苦病泪汪汪
初十度梅岭就买南安船
舟次善将息稍觉体气痊
立春到赣州吉安过小年
一程到市汊前病又复然
阻风彭蠡口归心日日煎
却与舍弟别涕泗交潺湲
元旦又五日买舟始言旋
屡屡写家书无人寄一字
时时望家乡无由缩地至
今朝逢故人恍如隔世事
我有家中人大小平安否
君言俱平安我恐顺应口
我有中怀绪仓卒难记忆
就中所记者略语难周悉
君行年初四我返年初五
两行皆逆水舟行那得驶
来时乡中事约略为我陈
乡景想如昨乡情果日新
浓淡园中景聚散社中人
那处过从数那个来往亲
扶留青叶翠新鲜槟榔核
持出共对嚼珍重故乡物
家僮来问讯软语相宽慰
还顾波涛侣唧唧复娓娓
大小各情亲人情亦复尔
离合见悲欢所贵同臭味
君今荣趋府我独倦垂翅
浮沈各异路浊水清尘比
前村笳鼓闹人来迓车骑
旌旄蔽崇冈蹲蹲走官吏
登车君于迈策蹇我回避

líng shàng féng hé wén qǐ
xiāng féng méi líng shàng,
wèn wǒ hé shí gūi。
xīu wèn wǒ lái gūi,
kàn wǒ qù shí yī。
wǒ yī qù shí xīn,
gūi lái huà zī chén。
qǐ dàn huà zī chén,
diǎn diǎn zì lèi hén。
nán ér zhì sì fāng,
fēi wǒ liàn xiāng lǐ。
wǒ bìng rì chán mián,
wǒ gūi liáng yǒu yǐ。
wèn wǒ bìng zhōng qíng,
wǒ bìng nán qǔ pì。
yī rì fù yī rì,
dàn jué xíng shén cùi。
jūn yǔ yuē wú sǔn,
qiáng fàn shàn zì jiāng。
qù lù yǔ lái chéng,
yī yī wèi wǒ xiáng。
zì cóng shí yī yuè,
xīn kǔ lí jiā xiāng。
shì yuè niàn jǐu rì,
bàn zhuāng fā wǔ yáng。
lù lù shū láo dùn,
yǔ xuě yòu nán dāng。
zhān bìng dǐ méng lǐ,
xìn sù yì guǎn páng。
guǎn shè huāng liáng shén,
jū rén zhú hǔ láng。
bìng jiān lǐ nán huá,
cūi chéng guò huáng táng。
shì shí yǒu yī pū,
kǔ bìng lèi wāng wāng。
chū shí dù méi líng,
jìu mǎi nán ān chuán。
zhōu cì shàn jiāng xī,
shāo jué tǐ qì quán。
lì chūn dào gàn zhōu,
jí ān guò xiǎo nián。
yī chéng dào shì chà,
qián bìng yòu fù rán。
zǔ fēng péng lǐ kǒu,
gūi xīn rì rì jiān。
què yǔ shè dì bié,
tì sì jiāo chán yuán。
yuán dàn yòu wǔ rì,
mǎi zhōu shǐ yán xuán。
lv̌ lv̌ xiě jiā shū,
wú rén jì yī zì。
shí shí wàng jiā xiāng,
wú yóu suō dì zhì。
jīn zhāo féng gù rén,
huǎng rú gé shì shì。
wǒ yǒu jiā zhōng rén,
dà xiǎo píng ān fǒu。
jūn yán jù píng ān,
wǒ kǒng shùn yìng kǒu。
wǒ yǒu zhōng huái xù,
cāng zú nán jì yì。
jìu zhōng suǒ jì zhě,
lvè yǔ nán zhōu xī。
jūn xíng nián chū sì,
wǒ fǎn nián chū wǔ。
liǎng xíng jiē nì shǔi,
zhōu xíng nà dé shǐ。
lái shí xiāng zhōng shì,
yuē lvè wèi wǒ chén。
xiāng jǐng xiǎng rú zuó,
xiāng qíng guǒ rì xīn。
nóng dàn yuán zhōng jǐng,
jù sàn shè zhōng rén。
nà chù guò cóng shù,
nà gè lái wǎng qīn。
fú líu qīng yè cùi,
xīn xiān bīn láng hé。
chí chū gòng dùi jiáo,
zhēn zhòng gù xiāng wù。
jiā tóng lái wèn xùn,
ruǎn yǔ xiāng kuān wèi。
huán gù bō tāo lv̌,
jī jī fù wěi wěi。
dà xiǎo gè qíng qīn,
rén qíng yì fù ěr。
lí hé jiàn bēi huān,
suǒ gùi tóng chòu wèi。
jūn jīn róng qū fǔ,
wǒ dú juàn chúi chì。
fú shěn gè yì lù,
zhuó shǔi qīng chén bǐ。
qián cūn jiā gǔ nào,
rén lái yà chē qí。
jīng máo bì chóng gāng,
dūn dūn zǒu guān lì。
dēng chē jūn yú mài,
cè jiǎn wǒ húi bì。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。

Processed in 0.101038 Second , 221 querys.