"前身恰是中林物" 诗句出自明代诗人李之世《余以怪石两枚赠平子五年于兹矣今来过访袖出相示摩弄之馀辄赋短章》
yú yǐ guài shí liǎng méi zèng píng zǐ wǔ nián yú zī yǐ jīn lái guò fǎng xìu chū xiāng shì mó nòng zhī yú zhé fù duǎn zhāng
cháng hé táo chū qióng shā lì,
xiān zhǐ luó wén wǎn lì fā。
líu lí liàn yàn zhū guāng míng,
jìng huá bò kāi ān líu hé。
gàn lv̀ tóng pán zhǔ bì yī,
zhào dǎn guāng sī lǐn hán gǔ。
qīng bī mó ní yìng fǎ yán,
jiè yǔ líu láng gōng gǔ fó。
qǐ lái shèng shǔi yù yún gēn,
sàn xiāng duō zài wéi mó shì。
xīu yán chāo jié chū wū ní,
qián shēn qià shì zhōng lín wù。
wǔ nián zhòng yǐn shèng xī shǔi,
shí gòng diǎn tóu sī zuò yǔ。
fēn míng jì dé jìu jīng hún,
qián dù líu láng cóng cǐ qù。
李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。