"绿杨堤上有闲行" 诗句出自宋代诗人李至《至启伏蒙台慈以南至之后见寄佳篇岂曰奉酬辄》
zhì qǐ fú méng tái cí yǐ nán zhì zhī hòu jiàn jì jiā piān qǐ yuē fèng chóu zhé
líu nián rǎn rǎn bù céng tíng,
hé xiàng láo shēng yǎng tíng qíng。
wàn wù yǐ lián chéng fù xiàng,
yī yáng huán jiàn dòng gōu méng。
nán chán rì zhuǎn jiē qián yǐng,
běi lù fēng chūi zhī miǎo shēng。
kàn jí dōng gōng bù dì lìng,
lv̀ yáng dī shàng yǒu xián xíng 。
(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。