"荪枝尽发杨" 诗句出自明代诗人黎粤俊《谒忠孝祠》
巨节今弥显,孤忠久益光。
昔年藏雾豹,此日仰星凰。
五泄曾闻筮,三徵始促装。
荐函缘大老,特简自高皇。
赵岛蜃为气,韩溪鳄更张。
欲凭行省略,因遣尚书郎。
携手躬单舸,之官锦一囊。
炎峰消瘴疠,潮海净烟霜。
转旆增江浒,罗舟海寇狂。
但能持阚虎,未即殪妖狼。
血遂销为碧,天谁问彼苍。
气淩文相凛,儿迥卞家行。
骂贼宁甘死,哀亲孰返丧。
抱尸终裹革,舁榇遂还乡。
涕泗长辞辟,耘耕竟守疆。
芳踪留相水,遗像肃宫墙。
椒实宜蕃衍,荪枝尽发杨。
云仍开丽藻,文武裕青箱。
帝锡山河重,人咸孔孟方。
征蛮劳斧钺,谒祖奉圭璋。
拭泪空盈把,题诗识不忘。
故林贻父老,下里效箪浆。
况复中丞节,重来百粤棠。
星辰高北极,雨露遍南荒。
屡饰碑前碣,堪誇笏满床。
新祠饶水木,旧史播琳琅。
伏腊村翁走,春秋国典彰。
松楸馀俎豆,忠孝在蒸尝。
景仰兴顽懦,瞻依想鍊钢。
精灵真可溯,白马恍洋洋。
《谒忠孝祠》 拼音标注
yè zhōng xiào cí
jù jié jīn mí xiǎn,
gū zhōng jǐu yì guāng。
xī nián cáng wù bào,
cǐ rì yǎng xīng huáng。
wǔ xiè céng wén shì,
sān zhēng shǐ cù zhuāng。
jiàn hán yuán dà lǎo,
tè jiǎn zì gāo huáng。
zhào dǎo shèn wèi qì,
hán xī è gèng zhāng。
yù píng xíng shěng lvè,
yīn qiǎn shàng shū láng。
xié shǒu gōng dān gě,
zhī guān jǐn yī náng。
yán fēng xiāo zhàng lì,
cháo hǎi jìng yān shuāng。
zhuǎn pèi zēng jiāng hǔ,
luō zhōu hǎi kòu kuáng。
dàn néng chí kàn hǔ,
wèi jí yì yāo láng。
xiě sùi xiāo wèi bì,
tiān shúi wèn bǐ cāng。
qì líng wén xiāng lǐn,
ér jiǒng biàn jiā xíng。
mà zéi níng gān sǐ,
āi qīn shú fǎn sāng。
bào shī zhōng guǒ gé,
yú chèn sùi huán xiāng。
tì sì cháng cí pì,
yún gēng jìng shǒu jiāng。
fāng zōng líu xiāng shǔi,
yí xiàng sù gōng qiáng。
jiāo shí yí fán yǎn,
sūn zhī jǐn fā yáng。
yún réng kāi lì zǎo,
wén wǔ yù qīng xiāng。
dì xí shān hé zhòng,
rén xián kǒng mèng fāng。
zhēng mán láo fǔ yuè,
yè zǔ fèng gūi zhāng。
shì lèi kōng yíng bǎ,
tí shī shì bù wàng。
gù lín yí fù lǎo,
xià lǐ xiào dān jiāng。
kuàng fù zhōng chéng jié,
zhòng lái bǎi yuè táng。
xīng chén gāo běi jí,
yǔ lù biàn nán huāng。
lv̌ shì bēi qián jié,
kān kuā hù mǎn chuáng。
xīn cí ráo shǔi mù,
jìu shǐ bō lín láng。
fú là cūn wēng zǒu,
chūn qīu guó diǎn zhāng。
sōng qīu yú zǔ dòu,
zhōng xiào zài zhēng cháng。
jǐng yǎng xīng wán nuò,
zhān yī xiǎng liàn gāng。
jīng líng zhēn kě sù,
bái mǎ huǎng yáng yáng。