"羁栖向上林枝" 诗句出自清代诗人李岳瑞《塞孤·壬子正月十六日用乐章韵,简子培彊村剑丞》
sāi gū · rén zǐ zhèng yuè shí lìu rì yòng lè zhāng yùn,jiǎn zǐ péi qiáng cūn jiàn chéng
shuò fēng qī,
fèng guǎn shēn xiāo xiē。
cǎo cǎo tóng xiān lín fā。
zuó yè qǐ yán jīn yè bié。
shuāng xìn jǐn,
tiān jiē huá。
xīn yīng nuǎn zhuàn kōng huā,
gūi yàn lěng,
shěn biān yuè。
zhà jiāng méi 、 yǐn sān nòng qī liè。
hún duàn bǎi chǐ lóu,
mèng lǐ fú róng què。
dù juān shēng shēng tí chè。
wàn lǐ cāng wú níng wàng qiē。
hún wàng le,
shāo dēng jié。
jī qī xiàng shàng lín zhī,
chóu chàng dùi,
dōng lán xuě。
wèn jīn zūn 、 hé shì kōng shè。
1852-1927,字孟符,渭城区正阳乡庇李村人。自幼跟刘古愚读书。清光绪八年(1882)中举,次年中进士,选庶吉士,散馆授工部主事,迁工部屯田司员外郎,兼充总理各国事务衙门章京,办铁路矿务事。“戊戌维新”期间,负责接奉传旨要务,同宋伯鲁一起组织关西学会。变法失败后,于光绪二十四年(1898)年10月被革职。遂回咸阳家巾赋闲。光绪三十一年(1905),经张济远邀请,赴上海商务印书馆任编辑。辛亥革命后,一直任清史馆编修,参与编纂《清吏稿》。晚年回归故乡,著有《春冰室野乘》三卷等。