yǐ jú huā xiǎng yùn wéi sūn xué shì shī lái yòng yuān míng zì nǐ zuò cǐ dá zhī qí sì
nán dù cí rén jiào duǎn cháng,
yuān míng jìng yǔ kǒng míng fāng。
wú rén gèng sì líu xuán dé,
bù qiǎn huáng huā huàn shǔ sāng。
希圣(1864年-1905年)清末官员,诗人。字亦元,号卧公,湖南湘乡(长沙)人。生于清穆宗同治三年,卒于德宗光绪三十一年,年四十二岁。光绪十八年(1892)进士。官刑部主事,荐举经济特科。初治训诂,通古今治法,尝纂《光绪会计录》以总综财赋,又草《律例损益议》,张百熙等极重之。百熙奉诏管学,引以为助。希圣通籍后始学为诗,有作必七律,以玉溪生(李商隐)自许,著有《雁影斋诗存》,传于世。