"寒螀怨空庭" 诗句出自明代诗人李贤(原德)《和陶诗 悲从弟仲德》
《和陶诗 悲从弟仲德》 拼音标注
hé táo shī bēi cóng dì zhòng dé
dú bù dāng shēn qīu,
mù yè zhèng piāo líng。
gǎn cǐ yè chéng jié,
shāng huái zài yōu míng。
wǎng shì yǐ rú mèng,
ān dé wàng píng shēng。
yī xī yàn xíng rì,
fēng cǎi lìng rén qīng。
zǎo sī fā piān hàn,
hún rán ruò tiān chéng。
qì wán shén yì shuǎng,
mǎn nǐ dào bǎi líng。
cāng cāng chéng pǒ cè,
lìng wǒ tòng shī shēng。
yǔ tái yì xíng jìng,
hán jiāng yuàn kōng tíng。
yǎo yǎo yè tái bì,
yōu yōu gǔ jīn qíng。
rén shēng tiān dì jiān,
zhōng rán dāng wěi xíng。
yǒng bǐ jí nán shī,
cè cè yōu sī yíng。
《和陶诗 悲从弟仲德》 作者简介
李贤(1409年1月1日-1467年1月19日),字原德,邓(今河南邓州市)人。明代名臣。成化二年十二月(1467年1月),李贤去世,年五十九。追赠特进光禄大夫、左柱国、太师,谥号“文达”。康熙六十一年(1722年),从祀历代帝王庙 。著有《鉴古录》、《体验录》、《看书录》、《天顺日录》、《古穰文集》等。