翰墨因缘千古难,纵横妙笔无难看。
君能写竹我写兰,红尘洗尽居长安。
竹爱兰心素,薰难气味毫端露。
兰爱竹心虚,旧时芒有胸中无。
兰本幽难竹,君子灵根不与众芳比。
品题安得真,名士赏心只有梅边鹤。
鹤爱兰幽竹洒落,题以新诗珠玉错。
一鹤一竹一兰花,相寻正得林泉乐。
东皇倏尔扇微风,野鹤西飞兰竹东。
竹转潇湘去,兰居楚泽中。
伫见江头布帆去如羽,万丈柳条牵不住。
扶持清梦入茫茫,日暮愁云绕春树。
万里关河,渺渺烟波。
念我故难,将如之何。
野鹤时招兰友说,道君心为此君结。
我方驾雾行云远送此君别,海上银涛立如雪。
中流一棹指蓬莱,平安早抵三韩阙。
分手赠言嘱致君,劝君莫炙离情热。
万国朝天年复年,春风重过小神仙。
竹瘦兰清鹤孤洁,花间三影邀明月。
《朝鲜文德郎徐竹垞过访索画赋赠》拼音标注
zhāo xiān wén dé láng xú zhú chá guò fǎng suǒ huà fù zèng
hàn mò yīn yuán qiān gǔ nán,
zòng héng miào bǐ wú nán kàn。
jūn néng xiě zhú wǒ xiě lán,
hóng chén xǐ jǐn jū cháng ān。
zhú ài lán xīn sù,
xūn nán qì wèi háo duān lù。
lán ài zhú xīn xū,
jìu shí máng yǒu xiōng zhōng wú。
lán běn yōu nán zhú,
jūn zǐ líng gēn bù yǔ zhòng fāng bǐ。
pǐn tí ān dé zhēn,
míng shì shǎng xīn zhǐ yǒu méi biān hè。
hè ài lán yōu zhú sǎ luò,
tí yǐ xīn shī zhū yù cuò。
yī hè yī zhú yī lán huā,
xiāng xún zhèng dé lín quán lè。
dōng huáng shū ěr shàn wēi fēng,
yě hè xī fēi lán zhú dōng。
zhú zhuǎn xiāo xiāng qù,
lán jū chǔ zé zhōng。
zhù jiàn jiāng tóu bù fān qù rú yǔ,
wàn zhàng lǐu tiáo qiān bù zhù。
fú chí qīng mèng rù máng máng,
rì mù chóu yún rào chūn shù。
wàn lǐ guān hé,
miǎo miǎo yān bō。
niàn wǒ gù nán,
jiāng rú zhī hé。
yě hè shí zhāo lán yǒu shuō,
dào jūn xīn wèi cǐ jūn jié。
wǒ fāng jià wù xíng yún yuǎn sòng cǐ jūn bié,
hǎi shàng yín tāo lì rú xuě。
zhōng líu yī zhuō zhǐ péng lái,
píng ān zǎo dǐ sān hán què。
fēn shǒu zèng yán zhǔ zhì jūn,
quàn jūn mò zhì lí qíng rè。
wàn guó zhāo tiān nián fù nián,
chūn fēng zhòng guò xiǎo shén xiān。
zhú shòu lán qīng hè gū jié,
huā jiān sān yǐng yāo míng yuè。