"出闲天骥" 诗句出自宋代诗人李廷忠《踏莎行(赵宽夫十二月十二日生,赋此为寿)》
tà shā xíng ( zhào kuān fū shí èr yuè shí èr rì shēng,fù cǐ wèi shòu )
xīng yě hán hūi,
yún fēng huán cùi,
nán yuán yíng là kāi méi rǔi。
yáo tái xiān zǐ xiào xiāng féng,
jīn chāi xíng lǐ pàn chén zùi。
zhào chéng lí zhū,
chū xián tiān jì。
xiāng súi shòu mǔ duō nián jì。
chūn fēng shì yàn bǎo huā lóu,
wǔ zhī qī yè dū róng gùi。
李廷忠,(1154-1218)字居厚,号橘山,于潜人,为唐汝阳王李琎之后。淳熙八年(公元一一八一年)进士。历无为教官,旌德知县。终于夔(kui)州(治在今重庆市奉节)安抚、朝散郎直秘阁。子二:时免、时英。廷忠著有《洞霄诗集》,今不传;又有《橘山四六集》二十卷,《四库总目》及乐府一卷,行于世。