"皇州西樵石室几席耳" 诗句出自明代诗人李孙宸《太行山放歌》
君不见,神工开凿留禹迹,太行恒山至碣石。
西北天倾补未完,芙蓉片片破空碧。
山形雄跨卫通燕,星野横分室与璧。
仰视崛岉盘郁纡,矗上去天不满尺。
朔风泠泠万古寒,阴崖冻壑长夏雪花霏不息。
南望仙山隔五台,九折何人叱驭来。
猿猱攀援尚不得过,周家穆天子,胡为驾八骏而至哉。
景阳石英今已矣,王烈青坭不可遇。
山中寂寂,谁从东北更闻雷。
服食求仙多所误,到此三叹使人哀。
怜予小草别罗浮,曾从匡庐天目游。
皇州西樵石室几席耳,洞庭彭蠡供糟邱。
玉节今回自上党,经过此地,顿开生平未见之双眸。
呼吸通玄真,有谷下俯翠屏,五封昼锦封龙,何啻海上之浮沤。
生来两足耐崄巇,惯骖虎豹狎蛟螭。
瘦马邅迥僵复起,坠磴倾崖任所之。
吾生闻有命在天,岂必太行羊肠之险能死人为?
万盘历尽天渐黑,驻马山中问颓驿。
王程万里故乡遥,高枕山门聊此夕。
《太行山放歌》 拼音标注
tài xíng shān fàng gē
jūn bù jiàn,
shén gōng kāi záo líu yǔ jī,
tài xíng héng shān zhì jié shí。
xī běi tiān qīng bǔ wèi wán,
fú róng piàn piàn pò kōng bì。
shān xíng xióng kuà wèi tōng yàn,
xīng yě héng fēn shì yǔ bì。
yǎng shì jué wù pán yù yū,
chù shàng qù tiān bù mǎn chǐ。
shuò fēng líng líng wàn gǔ hán,
yīn yá dòng hè cháng xià xuě huā fēi bù xī。
nán wàng xiān shān gé wǔ tái,
jǐu zhé hé rén chì yù lái。
yuán náo pān yuán shàng bù dé guò,
zhōu jiā mù tiān zǐ,
hú wèi jià bā jùn ér zhì zāi。
jǐng yáng shí yīng jīn yǐ yǐ,
wáng liè qīng ní bù kě yù。
shān zhōng jì jì,
shúi cóng dōng běi gèng wén léi。
fú shí qíu xiān duō suǒ wù,
dào cǐ sān tàn shǐ rén āi。
lián yú xiǎo cǎo bié luō fú,
céng cóng kuāng lú tiān mù yóu。
huáng zhōu xī qiáo shí shì jī xí ěr,
dòng tíng péng lǐ gōng zāo qīu。
yù jié jīn húi zì shàng dǎng,
jīng guò cǐ dì,
dùn kāi shēng píng wèi jiàn zhī shuāng móu。
hū xī tōng xuán zhēn,
yǒu gǔ xià fǔ cùi píng,
wǔ fēng zhòu jǐn fēng lóng,
hé chì hǎi shàng zhī fú òu。
shēng lái liǎng zú nài xiǎn xī,
guàn cān hǔ bào xiá jiāo chī。
shòu mǎ zhān jiǒng jiāng fù qǐ,
zhùi dèng qīng yá rèn suǒ zhī。
wú shēng wén yǒu mìng zài tiān,
qǐ bì tài xíng yáng cháng zhī xiǎn néng sǐ rén wèi ?
wàn pán lì jǐn tiān jiàn hēi,
zhù mǎ shān zhōng wèn túi yì。
wáng chéng wàn lǐ gù xiāng yáo,
gāo zhěn shān mén liáo cǐ xī。
《太行山放歌》 作者简介