"揖我申謦欬" 诗句出自清代诗人李士棻《寄酬朝鲜李锦农徵君》
李杜与苏黄,名震天壤内。
惟苏震较高,亦屡遭迁劾。
今读四家文,俨与经史配。
穷困备一身,华声及千载。
君生古人后,心在古人队。
昨从海外来,揖我申謦欬。
异域定石交,同姓结深爱。
捉笔书生平,字字见肝肺。
挚性俱缠绵,豪情各慷慨。
屡临天补楼,把酒终日对。
妙誉溢坛坫,英词耀槃敦。
辇下诸耆宿,咸喜识风裁。
分手何匆匆,一聚便难再。
天疆实限之,积怀渐成痗。
梦魂飞傍君,河山不能碍。
连岁遗我书,吟身知健在。
远物纷见投,如获珠百琲。
嗟我少壮时,志尝慕鼎鼐。
谓宜蹑青云,树立追前辈。
即今年四十,竟与初心背。
辛苦博一震,未敢傲丞倅。
风尘厌奔走,奇穷久益耐。
还蜀无稳期,室人定交谇。
琐琐陈旅状,君应悉梗概。
闻君入幕府,仗剑历边塞。
徐卿雅重君,青眼优盼睐。
君抱惊世才,畏进而嗜退。
蓄念在名山,学道迹宜晦。
所愿勤著书,光洁绝疵颣。
吾侪犯世忌,无日无尤悔。
百为难一成,此事未可废。
勖君兼自勖,藉作韦弦佩。
勿忘畴昔盟,埙篪鸣异代。
夜就短镫檠,苦吟酒频酹。
迸泪缄寄君,东向发长慨。
《寄酬朝鲜李锦农徵君》 拼音标注
jì chóu zhāo xiān lǐ jǐn nóng zhēng jūn
lǐ dù yǔ sū huáng,
míng zhèn tiān rǎng nèi。
wéi sū zhèn jiào gāo,
yì lv̌ zāo qiān hé。
jīn dú sì jiā wén,
yǎn yǔ jīng shǐ pèi。
qióng kùn bèi yī shēn,
huá shēng jí qiān zài。
jūn shēng gǔ rén hòu,
xīn zài gǔ rén dùi。
zuó cóng hǎi wài lái,
yī wǒ shēn qìng kài。
yì yù dìng shí jiāo,
tóng xìng jié shēn ài。
zhuō bǐ shū shēng píng,
zì zì jiàn gān fèi。
zhì xìng jù chán mián,
háo qíng gè kāng kǎi。
lv̌ lín tiān bǔ lóu,
bǎ jǐu zhōng rì dùi。
miào yù yì tán diàn,
yīng cí yào pán dūn。
niǎn xià zhū qí sù,
xián xǐ shì fēng cái。
fēn shǒu hé cōng cōng,
yī jù biàn nán zài。
tiān jiāng shí xiàn zhī,
jī huái jiàn chéng mèi。
mèng hún fēi bàng jūn,
hé shān bù néng ài。
lián sùi yí wǒ shū,
yín shēn zhī jiàn zài。
yuǎn wù fēn jiàn tóu,
rú huò zhū bǎi bèi。
jiē wǒ shǎo zhuàng shí,
zhì cháng mù dǐng nài。
wèi yí niè qīng yún,
shù lì zhūi qián bèi。
jí jīn nián sì shí,
jìng yǔ chū xīn bèi。
xīn kǔ bó yī zhèn,
wèi gǎn ào chéng cùi。
fēng chén yàn bēn zǒu,
qí qióng jǐu yì nài。
huán shǔ wú wěn qī,
shì rén dìng jiāo sùi。
suǒ suǒ chén lv̌ zhuàng,
jūn yìng xī gěng gài。
wén jūn rù mù fǔ,
zhàng jiàn lì biān sāi。
xú qīng yǎ zhòng jūn,
qīng yǎn yōu pàn lài。
jūn bào liáng shì cái,
wèi jìn ér shì tùi。
xù niàn zài míng shān,
xué dào jī yí hùi。
suǒ yuàn qín zhù shū,
guāng jié jué cī lèi。
wú chái fàn shì jì,
wú rì wú yóu hǔi。
bǎi wèi nán yī chéng,
cǐ shì wèi kě fèi。
xù jūn jiān zì xù,
jiè zuò wéi xián pèi。
wù wàng chóu xī méng,
xūn chí míng yì dài。
yè jìu duǎn dēng qíng,
kǔ yín jǐu pín lèi。
bèng lèi jiān jì jūn,
dōng xiàng fā cháng kǎi。
《寄酬朝鲜李锦农徵君》 作者简介
(1821—1885)清四川忠州人,字芋仙。咸丰五年副贡,历任彭泽、南丰、临川知县。后流寓上海。长于律诗。有《天瘦阁诗半》、《天补楼行记》。“诗半”者,盖士棻自谓长于律诗,而不能为古体,故自署其集如此。