"清风最好穷今古" 诗句出自明代诗人李时勉《冯主事粉署画故山读书处》
忆昔少年读书处,野竹苍松蔼云雾。
下帷尽日绝烦嚣,开帙临窗得深趣。
荜门蓬户霏岩烟,溪壑犹为静者怜。
孔明有意吟梁甫,扬子留心草太玄。
清风最好穷今古,焚兰映雪甘辛苦。
十年游息无与伦,数亩林泉自为侣。
君不见狂侠儿,轻裘骏马纷相驰。
白日群游几人伴,青楼一笑千金资。
又不见富家子,锦衣珍馔矜豪侈。
堂上歌钟遏晓云,门前车马如流水。
但誇意气恣所为,一字从来都不知。
羲和西飞花落地,昨日繁华今日非。
以兹感激志犹勤,踪迹频年不出门。
长杨赋就人始羡,金榜名成谁不闻。
自从作官别乡井,羁思离怀不能屏。
故令图绘坐中看,咫尺江上觉寥迥。
粉署长閒乐有馀,朝回对此形神舒。
倚槛浑惊蠹鱼起,临潭宛见鲛人居。
大夫出身事明主,报国何心怀旧土。
却笑吴中张季鹰,独忆秋风便归去。
吾观冯子好胸襟,画图幽意颇难寻。
欲将蠹简树勋业,不负当年一片心。
《冯主事粉署画故山读书处》 拼音标注
féng zhǔ shì fěn shǔ huà gù shān dú shū chù
yì xī shǎo nián dú shū chù,
yě zhú cāng sōng ǎi yún wù。
xià wéi jǐn rì jué fán xiāo,
kāi zhì lín chuāng dé shēn qù。
bì mén péng hù fēi yán yān,
xī hè yóu wèi jìng zhě lián。
kǒng míng yǒu yì yín liáng fǔ,
yáng zǐ líu xīn cǎo tài xuán。
qīng fēng zùi hǎo qióng jīn gǔ,
fén lán yìng xuě gān xīn kǔ。
shí nián yóu xī wú yǔ lún,
shù mǔ lín quán zì wèi lv̌。
jūn bù jiàn kuáng xiá ér,
qīng qíu jùn mǎ fēn xiāng chí。
bái rì qún yóu jī rén bàn,
qīng lóu yī xiào qiān jīn zī。
yòu bù jiàn fù jiā zǐ,
jǐn yī zhēn zhuàn jīn háo chǐ。
táng shàng gē zhōng è xiǎo yún,
mén qián chē mǎ rú líu shǔi。
dàn kuā yì qì zì suǒ wèi,
yī zì cóng lái dū bù zhī。
xī hé xī fēi huā luò dì,
zuó rì fán huá jīn rì fēi。
yǐ zī gǎn jī zhì yóu qín,
zōng jī pín nián bù chū mén。
cháng yáng fù jìu rén shǐ xiàn,
jīn bǎng míng chéng shúi bù wén。
zì cóng zuò guān bié xiāng jǐng,
jī sī lí huái bù néng píng。
gù lìng tú hùi zuò zhōng kàn,
zhǐ chǐ jiāng shàng jué liáo jiǒng。
fěn shǔ cháng xián lè yǒu yú,
zhāo húi dùi cǐ xíng shén shū。
yǐ jiàn hún liáng dù yú qǐ,
lín tán wǎn jiàn jiǎo rén jū。
dà fū chū shēn shì míng zhǔ,
bào guó hé xīn huái jìu tǔ。
què xiào wú zhōng zhāng jì yīng,
dú yì qīu fēng biàn gūi qù。
wú guān féng zǐ hǎo xiōng jīn,
huà tú yōu yì pǒ nán xún。
yù jiāng dù jiǎn shù xūn yè,
bù fù dāng nián yī piàn xīn。
《冯主事粉署画故山读书处》 作者简介
(1374—1450)明吉安府安福人,名懋,以字行,号古廉。永乐二年进士。预修《太祖实录》,书成,升翰林侍读。永乐十九年,曾上书反对都北京。洪熙元年,以言事系狱。宣德初复官。官至国子祭酒。卒谥忠文。有《古廉集》。