"雨雪绨袍暗" 诗句出自明代诗人李攀龙《为魏使君送黄生归楚》
《为魏使君送黄生归楚》 拼音标注
wèi wèi shǐ jūn sòng huáng shēng gūi chǔ
tài shǒu gāo zhāi kè,
shí míng qǐ yì tóng。
lìu zhāo xiāng shàng xià,
wǔ mǎ gòng xī dōng。
fēi tǔ bēi wáng càn,
tōng jiā lài kǒng róng。
dēng lín cún shèng jī,
zuò xiào yì qīng fēng。
sì sāi huáng hé xiǎn,
sān fēng rì guān xióng。
chǔ cái yuán zì lǎo,
yǐng qū běn nán gōng。
liè sù tí bān qiè,
cái xū yè hàn gōng。
gūi kān tūn mèng zé,
wò hé qǐ lóng zhōng。
yǔ xuě tí páo àn,
jiāng hú jiàn qì kōng。
wǔ chāng yú zhèng měi,
dàn jiá yì hé qióng。
《为魏使君送黄生归楚》 作者简介
李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。