"小岭将遥集" 诗句出自明代诗人李攀龙《与子与游灵隐寺吴马诸公同赋》
《与子与游灵隐寺吴马诸公同赋》 拼音标注
yǔ zǐ yǔ yóu líng yǐn sì wú mǎ zhū gōng tóng fù
piàn yǔ guà lóng cén,
qīng fēng xiào hǔ lín。
hǎi fú xī yù zhì,
jiāng chā dòng tiān shēn。
xiǎo líng jiāng yáo jí,
míng shān qǐ lù shěn。
dì líng wén shǔi lè,
xìu yǐn jiàn yún xīn。
jīn sù hán yìng jié,
xiāng lú húi zì yīn。
téng luó qiān yǎo tiǎo,
tái diàn yǐ xiāo sēn。
shí sǔn gāo yáo bǐ,
lián huā jìng hé zān。
hé xū huái xiè kè,
jù jiě yuè zhōng yín。
《与子与游灵隐寺吴马诸公同赋》 作者简介
李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。