"悠悠终何成" 诗句出自明代诗人李攀龙《古诗后十九首 其四》
《古诗后十九首 其四》 拼音标注
gǔ shī hòu shí jǐu shǒu qí sì
liáng hùi shǔ jīn rì,
dàn zhēng yǐ xīn shēng。
chàng kǔ lìng shén shāng,
sān biàn bù kě yíng。
zhōng qū hū zì zhì,
zhí zhú yī zài xíng。
yù yīn gèng cù zhù,
nán wèi tīng zhě qíng。
rén shēng jú yī shì,
yōu yōu zhōng hé chéng。
yào lù duō kǎn kě,
xiān qīu cǎn qí róng。
lái zhě lv̀ rú cǐ,
yān zhī qiān sùi míng。
《古诗后十九首 其四》 作者简介
李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。