"游子苦无家" 诗句出自明代诗人李攀龙《古诗后十九首 其八》
《古诗后十九首 其八》 拼音标注
gǔ shī hòu shí jǐu shǒu qí bā
fú yún hé rǎn rǎn,
yì zài nán shān ā。
qiān lǐ yuǎn pái huái,
yóu zǐ kǔ wú jiā。
xī wǒ tóng mén yǒu,
cè mǎ qū gāo chē。
liǎng gōng shǔ miǎn lài,
guān dài rì wēi yǐ。
zhì shēn jí shèng shí,
jié fù yī hé duō。
jí yàn lèi cháng yè,
zhòng wéi fā xián gē。
bái lù hū yǐ líng,
pò cǐ hùi lán huā。
fāng cǎo súi biāo chén,
shúi néng gù nv̌ luó。
《古诗后十九首 其八》 作者简介
李攀龙(1514—1570)字于鳞,号沧溟,汉族,历城(今山东济南)人。明代著名文学家。继“前七子”之后,与谢榛、王世贞等倡导文学复古运动,为“后七子”的领袖人物,被尊为“宗工巨匠”。主盟文坛20余年,其影响及于清初。