"”仆亦以为知言也" 诗句出自唐代诗人陈子昂《与东方左史虬修竹篇》
东方公足下:文章道弊五百年矣。
汉魏风骨,晋宋莫传,然而文献有可征者。
仆尝暇时观齐、梁间诗,彩丽竞繁,而兴寄都绝,每以永叹。
思古人,常恐逶迤颓靡,风雅不作,以耿耿也。
一昨于解三处,见明公《咏孤桐篇》,骨气端翔,音情顿挫,光英朗练,有金石声。
遂用洗心饰视,发挥幽郁。
不图正始之音复睹于兹,可使建安作者相视而笑。
解君云:“张茂先、何敬祖,东方生与其比肩。
”仆亦以为知言也。
故感叹雅制,作《修竹诗》一首,当有知音以传示之。
龙种生南岳,孤翠郁亭亭。
峰岭上崇崒,烟雨下微冥。
夜闻鼯鼠叫,昼聒泉壑声。
春风正淡荡,白露已清泠。
哀响激金奏,密色滋玉英。
岁寒霜雪苦,含彩独青青。
岂不厌凝冽,羞比春木荣。
春木有荣歇,此节无凋零。
始愿与金石,终古保坚贞。
不意伶伦子,吹之学凤鸣。
遂偶云和瑟,张乐奏天庭。
妙曲方千变,箫韶亦九成。
信蒙雕斫美,常愿事仙灵。
驱驰翠虬驾,伊郁紫鸾笙。
结交嬴台女,吟弄升天行。
携手登白日,远游戏赤城。
低昂玄鹤舞,断续彩云生。
永随众仙去,三山游玉京。
《与东方左史虬修竹篇》 拼音标注
yǔ dōng fāng zuǒ shǐ qíu xīu zhú piān
dōng fāng gōng zú xià : wén zhāng dào bì wǔ bǎi nián yǐ。
hàn wèi fēng gǔ,
jìn sòng mò chuán,
rán ér wén xiàn yǒu kě zhēng zhě。
pū cháng xiá shí guān qí 、 liáng jiān shī,
cǎi lì jìng fán,
ér xīng jì dū jué,
měi yǐ yǒng tàn。
sī gǔ rén,
cháng kǒng wēi yǐ túi mǐ,
fēng yǎ bù zuò,
yǐ gěng gěng yě。
yī zuó yú jiě sān chù,
jiàn míng gōng 《 yǒng gū tóng piān 》,
gǔ qì duān xiáng,
yīn qíng dùn cuò,
guāng yīng lǎng liàn,
yǒu jīn shí shēng。
sùi yòng xǐ xīn shì shì,
fā hūi yōu yù。
bù tú zhèng shǐ zhī yīn fù dǔ yú zī,
kě shǐ jiàn ān zuò zhě xiāng shì ér xiào。
jiě jūn yún : “ zhāng mào xiān 、 hé jìng zǔ,
dōng fāng shēng yǔ qí bǐ jiān。
” pū yì yǐ wèi zhī yán yě。
gù gǎn tàn yǎ zhì,
zuò 《 xīu zhú shī 》 yī shǒu,
dāng yǒu zhī yīn yǐ chuán shì zhī。
lóng zhǒng shēng nán yuè,
gū cùi yù tíng tíng。
fēng líng shàng chóng zú,
yān yǔ xià wēi míng。
yè wén wú shǔ jiào,
zhòu guā quán hè shēng。
chūn fēng zhèng dàn dàng,
bái lù yǐ qīng líng。
āi xiǎng jī jīn zòu,
mì sè zī yù yīng。
sùi hán shuāng xuě kǔ,
hán cǎi dú qīng qīng。
qǐ bù yàn níng liè,
xīu bǐ chūn mù róng。
chūn mù yǒu róng xiē,
cǐ jié wú diāo líng。
shǐ yuàn yǔ jīn shí,
zhōng gǔ bǎo jiān zhēn。
bù yì líng lún zǐ,
chūi zhī xué fèng míng。
sùi ǒu yún hé sè,
zhāng lè zòu tiān tíng。
miào qū fāng qiān biàn,
xiāo sháo yì jǐu chéng。
xìn méng diāo zhuó měi,
cháng yuàn shì xiān líng。
qū chí cùi qíu jià,
yī yù zǐ luán shēng。
jié jiāo yíng tái nv̌,
yín nòng shēng tiān xíng。
xié shǒu dēng bái rì,
yuǎn yóu xì chì chéng。
dī áng xuán hè wǔ,
duàn xù cǎi yún shēng。
yǒng súi zhòng xiān qù,
sān shān yóu yù jīng。
《与东方左史虬修竹篇》 作者简介
陈子昂(公元661~公元702),字伯玉,梓州射洪(今四川省射洪市)人,唐代文学家、诗人,初唐诗文革新人物之一。因曾任右拾遗,后世称陈拾遗。陈子昂存诗共100多首,其诗风骨峥嵘,寓意深远,苍劲有力。其中最有代表性的有组诗《感遇》38首,《蓟丘览古》7首和《登幽州台歌》、《登泽州城北楼宴》等。陈子昂与司马承祯、卢藏用、宋之问、王适、毕构、李白、孟浩然、王维、贺知章称为仙宗十友。