"时禽变好音" 诗句出自明代诗人李梦阳《述愤一十七首弘治乙丑年四月作是时坐劾寿宁侯逮诏狱 其九》
shù fèn yī shí qī shǒu hóng zhì yǐ chǒu nián sì yuè zuò shì shí zuò hé shòu níng hóu dài zhào yù qí jǐu
tái jǐng sù yīn sēn,
yuè miào mèn yǐ qīng。
chē qián miào lù fān,
hóng kúi jiā jiē shēng。
jī rén sàn fán kē,
yū xú bù zhōng yíng。
shí qín biàn hǎo yīn,
tíng kē fū xī róng。
jù zhī jū rù cháng,
kuàng rán huò yōu qíng。
李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。