"不尚延由" 诗句出自元代诗人李茂之《【双调】行香子_寄情春满皇》
寄情春满皇州,名遍青楼,二十年旖旎风流。
金鞍玉勒,矮帽轻裘。
谢娘诗,云子酿,雪儿讴。
【乔木查】几愁花病酒,偏甚今番瘦。
非是潘郎不奈秋,都因风韵它,引起闲愁。
【拨不断】两绸缪,意相投,天然一点芳心透。
年纪未三十过二九,多情莺燕蜂蝶友,速难成就。
【天仙子】于飞愿,端的几时酬?
会语应难,修书问候。
铺玉版,写银钩,寄与娇羞。
真真的的美眷爱,不尚延由。
【离亭带歇指煞】休违了剪发拈香咒,莫忘了并枕同衾褥。
再休眉期眼约闲迤逗,娘间阻人调斗,枉教咱千生万受。
常办着惜花心,空闲了画眉手。
得又何如,失又何如,奈浮生迅景飞投。
些儿富贵,多少风波。
漫口谋,空驰骋,枉张罗。
【乔木查】选溪山好处结茅屋,栽花果,人我境番成安乐窝。
算来忧虑少,自投灾祸。
【拨不断】得蹉跎,把器虚,公案教参破。
眉上顿开愁锁,心头泼杀无名火,俺且学卖呆妆捋。
【筝笆序】人间事,一自饱经过,日月双轮,乾坤六合。
麟阁将,玉堂臣,总被消磨。
人生幻化待则甚磨,便似一梦南柯。
【离亭宴带歇指煞】闲来膝上横琴坐,醉时节林下和衣卧。
唱得快活,乐天知命随缘过。
为伴侣唯三个,明月清风共我。
再不把利名侵,且须将是非躲。
攧竹分茶,摘叶拈花,圈儿中稍自矜夸。
彪眉打眼,料嘴敲牙。
要罚馒只除是瓮生根,盆生蔓,甑生芽。
【乔木查】俺虽不是个还魂子弟,晓四六通合剌,锦套头花圈圆且吉咱。
正迟看两念家,打鼓弄琵琶。
【拨不断】你待把我做燕儿般拿,我待把你做兔儿般叉,不信三文钱买取个龟儿卦。
团衫是纸,系腰是麻,包髻是瓦。
我罩篱是皮,卧是铁枪头是蜡,咱两个一般乔话。
【天仙令】添潇洒,朝夕是甚生涯?
女仗唇枪,娘凭嘴抹,寻缝儿觅撒花。
早索与他异锦轻纱,动不动五奴闲坐衙,知他是理会甚么官法?
【离亭宴带歇拍煞】把条款别体倒违礼煞,寨儿中、监狱儿内、禁牢儿里下,则恁傍人每鉴咱。
吃不过姐姐焦、娘娘哝、婆婆骂,欲待要离恁那壳中应难罢,只除是天摧地塌。
最难禁碎揪撏、胡腐掐、零彪抹,又没耕种千家生马,寻取个回头儿调发。
不使钱恁娘嗔,使了钱俺那耶打。
《【双调】行香子_寄情春满皇》 拼音标注
【 shuāng diào 】 xíng xiāng zǐ _ jì qíng chūn mǎn huáng
jì qíng chūn mǎn huáng zhōu,
míng biàn qīng lóu,
èr shí nián yǐ nǐ fēng líu。
jīn ān yù lè,
ǎi mào qīng qíu。
xiè niáng shī,
yún zǐ niàng,
xuě ér ōu。
【 qiáo mù chá 】 jī chóu huā bìng jǐu,
piān shén jīn fān shòu。
fēi shì pān láng bù nài qīu,
dū yīn fēng yùn tā,
yǐn qǐ xián chóu。
【 bō bù duàn 】 liǎng chóu móu,
yì xiāng tóu,
tiān rán yī diǎn fāng xīn tòu。
nián jì wèi sān shí guò èr jǐu,
duō qíng yīng yàn fēng dié yǒu,
sù nán chéng jìu。
【 tiān xiān zǐ 】 yú fēi yuàn,
duān de jī shí chóu ?
hùi yǔ yìng nán,
xīu shū wèn hòu。
pū yù bǎn,
xiě yín gōu,
jì yǔ jiāo xīu。
zhēn zhēn de de měi juàn ài,
bù shàng yán yóu。
【 lí tíng dài xiē zhǐ shā 】 xīu wéi le jiǎn fā nián xiāng zhòu,
mò wàng le bìng zhěn tóng qīn rù。
zài xīu méi qī yǎn yuē xián yǐ dòu,
niáng jiān zǔ rén diào dǒu,
wǎng jiào zán qiān shēng wàn shòu。
cháng bàn zháo xī huā xīn,
kōng xián le huà méi shǒu。
dé yòu hé rú,
shī yòu hé rú,
nài fú shēng xùn jǐng fēi tóu。
xiē ér fù gùi,
duō shǎo fēng bō。
màn kǒu móu,
kōng chí chěng,
wǎng zhāng luō。
【 qiáo mù chá 】 xuǎn xī shān hǎo chù jié máo wū,
zāi huā guǒ,
rén wǒ jìng fān chéng ān lè wō。
suàn lái yōu lv̀ shǎo,
zì tóu zāi huò。
【 bō bù duàn 】 dé cuō tuó,
bǎ qì xū,
gōng àn jiào cān pò。
méi shàng dùn kāi chóu suǒ,
xīn tóu pō shā wú míng huǒ,
ǎn qiě xué mài dāi zhuāng lè。
【 zhēng bā xù 】 rén jiān shì,
yī zì bǎo jīng guò,
rì yuè shuāng lún,
gān kūn lìu hé。
lín gé jiāng,
yù táng chén,
zǒng bèi xiāo mó。
rén shēng huàn huà dài zé shén mó,
biàn sì yī mèng nán kē。
【 lí tíng yàn dài xiē zhǐ shā 】 xián lái xī shàng héng qín zuò,
zùi shí jié lín xià hé yī wò。
chàng dé kuài huó,
lè tiān zhī mìng súi yuán guò。
wèi bàn lv̌ wéi sān gè,
míng yuè qīng fēng gòng wǒ。
zài bù bǎ lì míng qīn,
qiě xū jiāng shì fēi duǒ。
diān zhú fēn chá,
zhāi yè nián huā,
quān ér zhōng shāo zì jīn kuā。
biāo méi dǎ yǎn,
liào zǔi qiāo yá。
yào fá mán zhǐ chú shì wèng shēng gēn,
pén shēng màn,
zèng shēng yá。
【 qiáo mù chá 】 ǎn sūi bù shì gè huán hún zǐ dì,
xiǎo sì lìu tōng hé là,
jǐn tào tóu huā quān yuán qiě jí zán。
zhèng chí kàn liǎng niàn jiā,
dǎ gǔ nòng pí pá。
【 bō bù duàn 】 nǐ dài bǎ wǒ zuò yàn ér bān ná,
wǒ dài bǎ nǐ zuò tù ér bān chā,
bù xìn sān wén qián mǎi qǔ gè gūi ér guà。
tuán shān shì zhǐ,
xì yāo shì má,
bāo jì shì wǎ。
wǒ zhào lí shì pí,
wò shì tiě qiāng tóu shì là,
zán liǎng gè yī bān qiáo huà。
【 tiān xiān lìng 】 tiān xiāo sǎ,
zhāo xī shì shén shēng yá ?
nv̌ zhàng chún qiāng,
niáng píng zǔi mǒ,
xún féng ér mì sā huā。
zǎo suǒ yǔ tā yì jǐn qīng shā,
dòng bù dòng wǔ nú xián zuò yá,
zhī tā shì lǐ hùi shén yāo guān fǎ ?
【 lí tíng yàn dài xiē pāi shā 】 bǎ tiáo kuǎn bié tǐ dǎo wéi lǐ shā,
zhài ér zhōng 、 jiān yù ér nèi 、 jìn láo ér lǐ xià,
zé rèn bàng rén měi jiàn zán。
chī bù guò jiě jiě jiāo 、 niáng niáng nóng 、 pó pó mà,
yù dài yào lí rèn nà ké zhōng yìng nán bà,
zhǐ chú shì tiān cūi dì tā。
zùi nán jìn sùi jīu xún 、 hú fǔ qiā 、 líng biāo mǒ,
yòu méi gēng zhǒng qiān jiā shēng mǎ,
xún qǔ gè húi tóu ér diào fā。
bù shǐ qián rèn niáng tián,
shǐ le qián ǎn nà yé dǎ 。
《【双调】行香子_寄情春满皇》 作者简介
李茂之,[约公元一三零二年前后在世]名里,生卒年及生平均不详。约元成宗大德中前后在世。工曲,阳春白雪中有他的散曲。 元·钟嗣成《录鬼簿》未载其名,明·朱权《太和正音谱》将其列于“词林英杰”一百五十人中。元·刘仁本《洞庭集》卷六《李荣贵 传》谓李荣贵字茂之,元末居江陵府(治所在今湖北江陵县) ,中书省宣使李荣祖之弟。 至正十二年(一 三五二)红巾军破江陵,被杀。是否就是曲家李茂之,存疑待考。