"仙人爱雪兼爱梅" 诗句出自清代诗人李临驯《题太清福晋听雪园》
篆炉烟冻余香袅,银釭蕊结双袅小。
惊风一夜舞琳琅,金井鸦啼天未晓。
太清仙子无俗情,身骑白凤来玉京。
静中观色本无色,空里闻声如有声。
冰心玉质谁堪拟,化身千亿梅袅里。
寒宵听雪不知寒,洗尽尘寰筝笛耳。
仙人爱雪兼爱梅,雪袅正落梅袅开。
梅耶雪耶两清绝,天与异境供仙才。
初如满砌敲琼玉,忽觉打窗闻剥啄。
庭中暗想影飞袅,帘外频惊声折竹。
是时万家宵梦阑,绣衾倚暖薰沈檀。
复有华堂列明烛,鸾笙象板听不足。
太清仙人心独清,寒声到耳殊分明。
图名听雪岂无意,欲唤红楼昏梦醒。
纱窗斜受一梳月,冷映梅袅清到骨。
遥知碧瓦碎琉璃,不用红炉煨榾柮。
含章殿,聚星堂。
雪霙有色梅有香。
梅袅争妍雪争洁,静者对之成淡忘。
乃知喧寂本无定,了了雪泥痕可证。
空中仙乐聒耳鸣,此妙不从音响听。
《题太清福晋听雪园》 拼音标注
tí tài qīng fú jìn tīng xuě yuán
zhuàn lú yān dòng yú xiāng niǎo,
yín gāng rǔi jié shuāng niǎo xiǎo。
liáng fēng yī yè wǔ lín láng,
jīn jǐng yā tí tiān wèi xiǎo。
tài qīng xiān zǐ wú sú qíng,
shēn qí bái fèng lái yù jīng。
jìng zhōng guān sè běn wú sè,
kōng lǐ wén shēng rú yǒu shēng。
bīng xīn yù zhí shúi kān nǐ,
huà shēn qiān yì méi niǎo lǐ。
hán xiāo tīng xuě bù zhī hán,
xǐ jǐn chén huán zhēng dí ěr。
xiān rén ài xuě jiān ài méi,
xuě niǎo zhèng luò méi niǎo kāi。
méi yé xuě yé liǎng qīng jué,
tiān yǔ yì jìng gōng xiān cái。
chū rú mǎn qì qiāo qióng yù,
hū jué dǎ chuāng wén bō zhuó。
tíng zhōng àn xiǎng yǐng fēi niǎo,
lián wài pín liáng shēng zhé zhú。
shì shí wàn jiā xiāo mèng lán,
xìu qīn yǐ nuǎn xūn shěn tán。
fù yǒu huá táng liè míng zhú,
luán shēng xiàng bǎn tīng bù zú。
tài qīng xiān rén xīn dú qīng,
hán shēng dào ěr shū fēn míng。
tú míng tīng xuě qǐ wú yì,
yù huàn hóng lóu hūn mèng xǐng。
shā chuāng xié shòu yī shū yuè,
lěng yìng méi niǎo qīng dào gǔ。
yáo zhī bì wǎ sùi líu lí,
bù yòng hóng lú wēi gù duò。
hán zhāng diàn,
jù xīng táng。
xuě yīng yǒu sè méi yǒu xiāng。
méi niǎo zhēng yán xuě zhēng jié,
jìng zhě dùi zhī chéng dàn wàng。
nǎi zhī xuān jì běn wú dìng,
le le xuě ní hén kě zhèng。
kōng zhōng xiān lè guā ěr míng,
cǐ miào bù cóng yīn xiǎng tīng。