bā yuè jiē dōng cūn shū wén sùi yí jū pán yáng yǐ shī dài jiǎn zèng dá qí èr
hǎi niǎo bó lǔ xīu,
dài mǎ chóu nán yuán。
jiā chéng yù cāng cāng,
kuàng zài qīng mén biān。
cháng jì què cí qù,
yī rì yú bǎi nián。
bǐ cǎo yóu qīng qīng,
yū húi mù mén qián。
(1686—1755)清汉军正黄旗人,字铁君,号眉生,又号豸青山人、幽求子、焦明子。李辉祖子。尝充笔帖式,旋弃去。乾隆元年举鸿博,未中选。以岳丈大学士索额图声势煊赫,避去,隐于盘山豸峰下。诗亦脱俗,而刻意求高,不免有斧凿处。有《睫巢集》、《尚史》等。