"嶷然龙潭上" 诗句出自唐代诗人李华《仙游寺(有龙潭穴、弄玉祠)》
《仙游寺(有龙潭穴、弄玉祠)》 拼音标注
xiān yóu sì ( yǒu lóng tán xué 、 nòng yù cí )
shè shì rù qiáo jìng,
yún mù shēn gǔ kǒu。
wàn hè yí hùi míng,
qiān fēng zhuǎn qián hòu。
yí rán lóng tán shàng,
shí shì ruò bēn zǒu。
kāi chāi qīu tiān guāng,
bēng téng xià léi hǒu。
líng xī zì zī qù,
yū zhí hù fēn jīu。
tīng shēng jìng fù xuān,
wàng sè wú gèng yǒu。
míng míng cùi wēi xià,
gāo diàn yìng shān lǐu。
dī dī dòng xué zhōng,
xuán quán xiǎng xiāng kòu。
xī shí qín wáng nv̌,
yǔ huà nián dài jǐu。
rì mù sōng fēng lái,
xiāo shēng shēng zuǒ yòu。
zǎo kūi shén xiān lù,
yuàn jié zhī shù yǒu。
ān dé xiàn mén fāng,
qīng náng xì wú zhǒu。
《仙游寺(有龙潭穴、弄玉祠)》 作者简介
李华(715-766年),字遐叔,赵郡赞皇(今河北赞皇县)人。唐代大臣、文学家。开元二十三年,中进士。天宝二年,登博学宏辞科,拜监察御使,转右补阙。安禄山攻陷长安时,被迫接受凤阁舍人伪职。“安史之乱”平定后,贬为杭州司户参军。后来,隐居大别山南麓,信奉佛法。唐代宗大历元年(766年),病故。作为著名散文家,与萧颖士齐名,世称"萧李",并与萧颖士、颜真卿积极共倡古义,开启唐代古文运动之先河,著有《李遐叔文集》四卷。