"岩空眩层碧" 诗句出自宋代诗人李衡《与仲弥性同次唐人二诗韵》
《与仲弥性同次唐人二诗韵》 拼音标注
yǔ zhòng mí xìng tóng cì táng rén èr shī yùn
jǐn rì kùn dēng zhì,
jiā fū liáo dùi chuáng。
yán kōng xuàn céng bì,
cǎo xì hán yōu xiāng。
diào gǔ mán qīu sī,
kāi zūn yán yuè guāng。
súi shēn bù gān mù,
zuò xì qiě féng cháng。
tiān miàn wú xiān ǎi,
píng chuān hào qì tūn。
zhī qióng lín gé dào,
fú shí qì yún gēn。
lǐu yìng shān qián lù,
yān yáo shǔi běi cūn。
zùi gūi fēng mǎn xìu,
xié yuè zài péng mén 。
《与仲弥性同次唐人二诗韵》 作者简介
(1100—1178)扬州江都人,字彦平,号乐庵。高宗绍兴二年进士。授吴江主簿,有部使者侵刻百姓,投劾而归。后知溧阳县,留心民政。孝宗隆兴二年,召为监察御史。历枢密院检详、侍御史。因反对外戚张说以节度使掌兵权,除秘阁修撰致仕。晚年定居昆山,聚书逾万卷。