"朱鸾入网空南冈" 诗句出自宋代诗人李公麟《谨次元韵奉酬慎思学士年友》
君家祝融水一方,平生书闱食可忘。
云河漱润搴瑶芳,天帝璧府雠书郎。
驰骋千载凌子长,神清骨秀颜色苍。
书淫传癖笑舆狂,十年此会同都堂。
上楼吟春碾旗枪,诗筒吴歈赓楚羌。
一律校文公否臧,日饱大官沆瀣粮。
朱鸾入网空南冈,贤书奏牍纷满床。
朝出粉闱暮帝旁,骎骎天路群龙骧。
病鸱帖帖乃污隍,白云陇望因俶装。
放歌长林声激扬,佩兰思馨虽朋亡。
云出鸟还聊自偿,羽扇麈尾随经囊。
龙眠乃是无何乡,朝游不辞麋鹿行。
归卧展图观骕骦,宪贫颂古时歌商。
徜徉兴罢住云房,焚柏翻经究法王。
冉冉暗度岁月光,山头草青还叶黄。
洞明已死閒骨香,凡志未就嗟凉凉。
亲颠向白每称觞,旨甘鞭后难翱翔。
朅来窃食天中央,古人千岁空相望。
同文锁密御史霜,得公再集评文章。
亦说种松辋口庄,使我梦蝶栩栩忙。
便欲负郭占农祥,门开傥容倚孔墙。
想挽北斗下挹浆,箜篌更对高秋张。
《谨次元韵奉酬慎思学士年友》 拼音标注
jǐn cì yuán yùn fèng chóu shèn sī xué shì nián yǒu
jūn jiā zhù róng shǔi yī fāng,
píng shēng shū wéi shí kě wàng。
yún hé shù rùn qiān yáo fāng,
tiān dì bì fǔ chóu shū láng。
chí chěng qiān zài líng zǐ cháng,
shén qīng gǔ xìu yán sè cāng。
shū yín chuán pǐ xiào yú kuáng,
shí nián cǐ hùi tóng dū táng。
shàng lóu yín chūn niǎn qí qiāng,
shī tǒng wú yú gēng chǔ qiāng。
yī lv̀ xiào wén gōng fǒu zāng,
rì bǎo dà guān háng xiè liáng。
zhū luán rù wǎng kōng nán gāng,
xián shū zòu dú fēn mǎn chuáng。
zhāo chū fěn wéi mù dì páng,
qīn qīn tiān lù qún lóng xiāng。
bìng zhī tiē tiē nǎi wū huáng,
bái yún lǒng wàng yīn chù zhuāng。
fàng gē cháng lín shēng jī yáng,
pèi lán sī xīn sūi péng wáng。
yún chū niǎo huán liáo zì cháng,
yǔ shàn zhǔ wěi súi jīng náng。
lóng mián nǎi shì wú hé xiāng,
zhāo yóu bù cí mí lù xíng。
gūi wò zhǎn tú guān sù shuāng,
xiàn pín sòng gǔ shí gē shāng。
cháng yáng xīng bà zhù yún fáng,
fén bǎi fān jīng jīu fǎ wáng。
rǎn rǎn àn dù sùi yuè guāng,
shān tóu cǎo qīng huán yè huáng。
dòng míng yǐ sǐ xián gǔ xiāng,
fán zhì wèi jìu jiē liáng liáng。
qīn diān xiàng bái měi chēng shāng,
zhǐ gān biān hòu nán áo xiáng。
qiè lái qiè shí tiān zhōng yāng,
gǔ rén qiān sùi kōng xiāng wàng。
tóng wén suǒ mì yù shǐ shuāng,
dé gōng zài jí píng wén zhāng。
yì shuō zhǒng sōng wǎng kǒu zhuāng,
shǐ wǒ mèng dié xǔ xǔ máng。
biàn yù fù guō zhān nóng xiáng,
mén kāi tǎng róng yǐ kǒng qiáng。
xiǎng wǎn běi dǒu xià yì jiāng,
kōng hóu gèng dùi gāo qīu zhāng。
《谨次元韵奉酬慎思学士年友》 作者简介
李公麟(1049-1106),北宋著名画家。字伯时,号龙眠居士。庐江郡舒城县(今舒城)人。神宗熙宁三年进士,历泗州录事参军,以陆佃荐,为中书门下后省删定官、御史检法。李龙眠既李公麟,字伯时,祖籍安徽舒城,因安庆桐城郊外有一龙眠山,李公麟曾长居于山下,所以又自号龙眠居士或龙眠山人。好古博学,长于诗,精鉴别古器物。尤以画著名,凡人物、释道、鞍马、山水、花鸟,无所不精,时推为“宋画中第一人”。李公麟因风痹致仕,归居龙眠山庄,自作《山庄图》,为世所宝。传世作品有《五马图》《维摩居士像》、《免胄图》等。