"飞绵近远" 诗句出自清代诗人厉鹗《疏影 小玲珑山馆赋絮影》
《疏影 小玲珑山馆赋絮影》 拼音标注
shū yǐng xiǎo líng lóng shān guǎn fù xù yǐng
fēi mián jìn yuǎn。
yòu lv̀ yīn nòng rì,
chūi guò súi yuàn。
bǐ xuě huán qīng,
dù shǔi wú hén,
dōng fēng xià shàng dī juǎn。
chéng tuán zuò dùi míng méng shén,
zhēn gòng huàn 、 zǒng mí xīn yǎn。
yǐ xìu lián 、 wù què chūi shí,
míng miè gè rén tíng yuàn。
shàng yì zhāng láng hǎo jù,
zhèng méng lóng dàn yuè,
zhùi chù chū nuǎn。
màn zhùi zhēng yī,
diǎn bìn xīu liáng,
yù zhuō ér tóng réng lǎn。
yōu yáng mèng rù lí tíng lù,
xiě bù jǐn 、 chǔ jiāng chūn wǎn。
xiào yǔ yú 、 yī zhǒng zhān ní,
fù yǔ lǎo shàn wèi bàn。
《疏影 小玲珑山馆赋絮影》 作者简介
厉鹗(1692-1752),字太鸿,又字雄飞,号樊榭、南湖花隐等,钱塘(今浙江杭州)人,清代文学家,浙西词派中坚人物。康熙五十九年举人,屡试进士不第。家贫,性孤峭。乾隆初举鸿博,报罢。性耽闻静,爱山水,尤工诗馀,擅南宋诸家之胜。著有《宋诗纪事》、《樊榭山房集》等。