"一苇终期万里江" 诗句出自明代诗人李东阳《与时用陪士常话别联句翌日士常见和因叠前韵》
yǔ shí yòng péi shì cháng huà bié lián jù yì rì shì cháng jiàn hé yīn dié qián yùn
kè qù xiāo rán wò běi chuāng,
xīng lái shúi fù dǎo chuāng gāng。
zhōng shēng zuò jué cūi hán lòu,
dēng yǐng cháng lián bàn yè gāng。
xú tà zhèng xuán huái jìu lv̌,
yǐng cí chū biàn yì xīn qiāng。
yōu shí měi niàn dān xīn dú,
kàng shì níng jiào bái yǎn shuāng。
gǎn wèi wén zhāng fēi tiǎn qiè,
wèi kàn mín sú jǐn dūn páng。
míng cháng yǒu xiè shēn réng xì,
huàn hǎi wú fēng làng yì zhuàng。
jiāo zhòng léi chén zhēn bù jiǎn,
cái fēi yuán bái yǐ quán jiàng。
gū téng xìng tuō qiān nián shù,
yī wěi zhōng qī wàn lǐ jiāng。
wàng lǐ tíng yún xīn mài mài,
qū zhōng líu shǔi hèn cóng cóng。
huán jiā mò tàn guān shān gé,
wén shuō xián gē sì lǔ bāng。
李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。