"园林昼静剥啄稀" 诗句出自清代诗人李德仪《沜园歌》
平生性癖耽山水,十年插脚黄尘里。
都城西去富丘壑,人说山林在朝市。
忽然振衣凌蓬莱,澄怀无地起楼台。
沜园主人招手笑,满山桃李春风开。
入门十步九移目,寿藤奇礓杂花竹。
五百弓地敞幽径,一千株松拂老屋。
护田近水绿半湾,瞰户远山青一角。
丹棱雅谥兮芙蓉,不数樊川兼杜曲。
东野家见少于车,火急危置琴剑书。
樵苏不爨径须饮,铜钱三百村醪沽。
客来谓真成独乐,斯园奥如还旷如。
跫然足音空谷远,得无掩卷歌卬须。
我乃冁然答万物,皆吾徒烟云相供。
养风月,相招呼。
池水契交淡,林鸟乐友于。
园父溪叟不识字,邂逅亦解谈黄虞。
况复读书兼读画,有时落笔风雨快。
纸上能传花草神,诗中如共渔樵话。
回忆红尘碾车毂,役役东华几寒燠。
剧场竹肉沸喧阗,典谒冠裳苦钳束。
何如此处闭双扉,园林昼静剥啄稀。
清间一日抵两日,云鹤振翮鸥忘机。
胜游更与数畴昔,山寺碧云湖裂帛。
携家今入画图中,自署头衔沜园客。
《沜园歌》 拼音标注
pàn yuán gē
píng shēng xìng pǐ dān shān shǔi,
shí nián chā jiǎo huáng chén lǐ。
dū chéng xī qù fù qīu hè,
rén shuō shān lín zài zhāo shì。
hū rán zhèn yī líng péng lái,
chéng huái wú dì qǐ lóu tái。
pàn yuán zhǔ rén zhāo shǒu xiào,
mǎn shān táo lǐ chūn fēng kāi。
rù mén shí bù jǐu yí mù,
shòu téng qí jiāng zá huā zhú。
wǔ bǎi gōng dì chǎng yōu jìng,
yī qiān zhū sōng fú lǎo wū。
hù tián jìn shǔi lv̀ bàn wān,
kàn hù yuǎn shān qīng yī jiǎo。
dān léng yǎ shì xī fú róng,
bù shù fán chuān jiān dù qū。
dōng yě jiā jiàn shǎo yú chē,
huǒ jí wēi zhì qín jiàn shū。
qiáo sū bù cuàn jìng xū yǐn,
tóng qián sān bǎi cūn láo gū。
kè lái wèi zhēn chéng dú lè,
sī yuán ào rú huán kuàng rú。
qióng rán zú yīn kōng gǔ yuǎn,
dé wú yǎn juàn gē áng xū。
wǒ nǎi chǎn rán dá wàn wù,
jiē wú tú yān yún xiāng gōng。
yǎng fēng yuè,
xiāng zhāo hū。
chí shǔi qì jiāo dàn,
lín niǎo lè yǒu yú。
yuán fù xī sǒu bù shì zì,
xiè hòu yì jiě tán huáng yú。
kuàng fù dú shū jiān dú huà,
yǒu shí luò bǐ fēng yǔ kuài。
zhǐ shàng néng chuán huā cǎo shén,
shī zhōng rú gòng yú qiáo huà。
húi yì hóng chén niǎn chē gǔ,
yì yì dōng huá jī hán yù。
jù cháng zhú ròu fèi xuān tián,
diǎn yè guān cháng kǔ qián shù。
hé rú cǐ chù bì shuāng fēi,
yuán lín zhòu jìng bō zhuó xī。
qīng jiān yī rì dǐ liǎng rì,
yún hè zhèn hé ōu wàng jī。
shèng yóu gèng yǔ shù chóu xī,
shān sì bì yún hú liè bó。
xié jiā jīn rù huà tú zhōng,
zì shǔ tóu xián pàn yuán kè。