“仙鸡警晓蟠桃干”这段文字出自哪里?

上一句:芦鸿叫叫苍梧间

“仙鸡警晓蟠桃干”出自明代诗人李德的诗句: 《十二月乐章》

下一句:天鼓无声泽龙闲

"仙鸡警晓蟠桃干" 诗句出自明代诗人李德《十二月乐章》

正月东方日出香茸茸长条短条花眼红
柔云弱雨暗填空茫茫蝴蝶破春风
鸾帕抹烟山梦浓萧飒愁思开暝容
江头溘溘水声动微和着柳黄金重
二月燕梁玄玉湿蜂蜜花房晓
铜龙啮水微翡翠含波小
石间苔蚀菖蒲根古魂啾啾啼晓昏
红芳碧蕊乱殷殷蛮女剪烟插翠云
游丝萦春悬锦绮渚闲沙白鸳鸯喜
三月花敛容柳刷翠
扇薄欲裁纨佩香思剪蕙
桐英寂寂沈寒波纷绿猗猗日影多
六街烟花净如扫千年古血生青草
四月碧云屯午风熏熏五丝曲奏玄霜纹
湘皋野龙拔新玉摧鳞健角萧萧绿
蕙香小妓扇轻罗半掩樱唇试新縠
金丸落落弦红脂石池青钿溢碧漪
五月沙上短蒲绿赤菱紫茨离披熟
越奴青发艾悬香踏踏采莲塘上曲
游龙撇波海水飞黄头伐鼓吹参差少年摇曳澹忘归
六月皇天高厚地裂白日河庭泣鱼鳖
湘神抱瑟愁波涛颓阳毕化稚阴结
焉知海上黄金阙万丈丹梯到寥泬乔松相携弄《白雪》
七月桐风刮帐无春温赤精解绶佩金神
银浦桥成鹊济津遥遥帝子度长云
野芳萋萋日杲杲十万蛾眉镜中老
锦楼折竹夜迎仙越秀吴都巧不眠
八月玉露漙清虚银云拥明月
空濛白夜凉远近商声发
桂子落秋香寒娥能孤洁
谁家理素琴调急弦应绝
九月清飙激素商远客生归梦
茱萸委匣香玉腕胜金重
幽芳垂晚径汲绠霜华冻
洞庭木叶空临水悲相送
十月沈寒凝海霜斑斑芦鸿叫叫苍梧间
仙鸡警晓蟠桃干天鼓无声泽龙闲
十一月轩辕玉管还初气彩线纡回报长至
瑶花散落满寥天万户千门夜明媚
南山幽翠净如削内屋红炉春自若
璇玑回斡见天心姬氏骑龙班岁朔
十二月北斗璇光射幽土四气缘环若朝暮
壑底惊蛇挽不留官街力兽驮寒去

shí èr yuè lè zhāng
zhèng yuè dōng fāng rì chū xiāng róng róng,
cháng tiáo duǎn tiáo huā yǎn hóng。
róu yún ruò yǔ àn tián kōng,
máng máng hú dié pò chūn fēng。
luán pà mǒ yān shān mèng nóng,
xiāo sà chóu sī kāi míng róng。
jiāng tóu kè kè shǔi shēng dòng,
wēi hé zháo lǐu huáng jīn zhòng。
èr yuè yàn liáng xuán yù shī,
fēng mì huā fáng xiǎo。
tóng lóng niè shǔi wēi,
fěi cùi hán bō xiǎo。
shí jiān tái shí chāng pú gēn,
gǔ hún jīu jīu tí xiǎo hūn。
hóng fāng bì rǔi luàn yīn yīn,
mán nv̌ jiǎn yān chā cùi yún。
yóu sī yíng chūn xuán jǐn qǐ,
zhǔ xián shā bái yuān yāng xǐ。
sān yuè huā liàn róng,
lǐu shuā cùi。
shàn bó yù cái wán,
pèi xiāng sī jiǎn hùi。
tóng yīng jì jì shěn hán bō,
fēn lv̀ yī yī rì yǐng duō。
lìu jiē yān huā jìng rú sǎo,
qiān nián gǔ xiě shēng qīng cǎo。
sì yuè bì yún tún wǔ fēng xūn xūn,
wǔ sī qū zòu xuán shuāng wén。
xiāng gāo yě lóng bá xīn yù,
cūi lín jiàn jiǎo xiāo xiāo lv̀。
hùi xiāng xiǎo jì shàn qīng luō,
bàn yǎn yīng chún shì xīn hú。
jīn wán luò luò xián hóng zhī,
shí chí qīng diàn yì bì yī。
wǔ yuè shā shàng duǎn pú lv̀,
chì líng zǐ cí lí pī shú。
yuè nú qīng fā ài xuán xiāng,
tà tà cǎi lián táng shàng qū。
yóu lóng piē bō hǎi shǔi fēi,
huáng tóu fá gǔ chūi cān chà,
shǎo nián yáo yè dàn wàng gūi。
lìu yuè huáng tiān gāo,
hòu dì liè,
bái rì hé tíng qì yú biē。
xiāng shén bào sè chóu bō tāo,
túi yáng bì huà zhì yīn jié。
yān zhī hǎi shàng huáng jīn què,
wàn zhàng dān tī dào liáo xuè,
qiáo sōng xiāng xié nòng 《 bái xuě 》 。
qī yuè tóng fēng guā zhàng wú chūn wēn,
chì jīng jiě shòu pèi jīn shén。
yín pǔ qiáo chéng què jì jīn,
yáo yáo dì zǐ dù cháng yún。
yě fāng qī qī rì gǎo gǎo,
shí wàn é méi jìng zhōng lǎo。
jǐn lóu zhé zhú yè yíng xiān,
yuè xìu wú dū qiǎo bù mián。
bā yuè yù lù tuán qīng xū,
yín yún yǒng míng yuè。
kōng méng bái yè liáng,
yuǎn jìn shāng shēng fā。
gùi zǐ luò qīu xiāng,
hán é néng gū jié。
shúi jiā lǐ sù qín,
diào jí xián yìng jué。
jǐu yuè qīng biāo jī sù shāng,
yuǎn kè shēng gūi mèng。
zhū yú wěi xiá xiāng,
yù wàn shèng jīn zhòng。
yōu fāng chúi wǎn jìng,
jí gěng shuāng huá dòng。
dòng tíng mù yè kōng,
lín shǔi bēi xiāng sòng。
shí yuè shěn hán níng hǎi shuāng bān bān,
lú hóng jiào jiào cāng wú jiān。
xiān jī jǐng xiǎo pán táo gān,
tiān gǔ wú shēng zé lóng xián。
shí yī yuè xuān yuán yù guǎn huán chū qì,
cǎi xiàn yū húi bào cháng zhì。
yáo huā sàn luò mǎn liáo tiān,
wàn hù qiān mén yè míng mèi。
nán shān yōu cùi jìng rú xuē,
nèi wū hóng lú chūn zì ruò。
xuán jī húi wò jiàn tiān xīn,
jī shì qí lóng bān sùi shuò。
shí èr yuè běi dǒu xuán guāng shè yōu tǔ,
sì qì yuán huán ruò zhāo mù。
hè dǐ liáng shé wǎn bù líu,
guān jiē lì shòu tuó hán qù 。

李德

明初广东番禺人,字仲修。洪武三年荐至京师,授洛阳长史,迁济南、西安二府幕,改广西义宁教谕,在职振兴文教。好为诗,晚年究洛闽之学。后人辑其诗,与黄哲、王佐、赵介为《广州四先生集》。

Processed in 0.166673 Second , 205 querys.