“为想禅床同听客”这段文字出自哪里?

上一句:漏声遥隔重门静

“为想禅床同听客”出自清代诗人李慈铭的诗句: 《南浦二首 其二》

下一句:凋得几丝青鬓

nán pǔ èr shǒu qí èr
lián zhòng yǔ chúi chúi,
dào huáng hūn 、 yòu shì qíng qī wú zhǔn。
wēi zùi gèng tiān yī,
zhòng gōu nì 、 xiān dào jiāng nán méi xìn。
fú tóu shùi wèi,
tì rén yī jìu nián shí bìng。
duō kǒng yín hé dēng zhào chù,
xián le shǔi jīng shuāng zhěn。
mèng zhōng huán wèn hóng lóu,
zhǐ shā chuāng 、 sì wù qín xián wēi rùn。
yàn zǐ bù gūi lái,
wēi rúi suǒ 、 xié gé lán gān qīu yǐng。
kōng jiē diǎn dī,
lòu shēng yáo gé zhòng mén jìng。
wèi xiǎng shàn chuáng tóng tīng kè,
diāo dé jī sī qīng bìn。

李慈铭

  李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。

Processed in 0.097920 Second , 221 querys.