"缃缬上花枝" 诗句出自清代诗人李慈铭《满庭芳五首 其二》
《满庭芳五首 其二》 拼音标注
mǎn tíng fāng wǔ shǒu qí èr
dàn rì lián lóng,
nèn hán tíng yuàn,
shēn qíng wèn yǒu shúi zhī。
sù chéng chū jiě,
xiāng xié shàng huā zhī。
yuē lvè jìng zhuāng rén yǐng,
diǎn chūn wō 、 bàn yūn yàn zhī。
zhū mén cè 、 lán gān yǐ biàn,
wú dì jì xiāng sī。
fāng qī jīn yòu guò,
xīng píng yǎn hèn,
róng pà jiān shī。
zhèng hóng chuāng shùi zhòng,
yàn zǐ gūi chí。
xié dā qīu qiān huà suǒ,
bàng huā yīn 、 xián niǎo yóu sī。
huáng hūn jìn,
qiàn shā yín zhú,
gèng shì nǎo rén shí。
《满庭芳五首 其二》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。